Tô Du nói, “Tôi cảm thấy công đoàn chúng ta rất thích hợp.”
Phó xưởng trưởng Lí mặt mũi đen lại, như vậy vẫn chưa chịu buông tha, cầm lấy cái đuôi mãi không chịu buông tay.
Tôn Thụ Xuân cực khổ chết sống cũng không chịu cùng các cô làm chung một văn phòng, chắn chắn là do cũng không chịu nổi dàn đồng chí nữ này!
Công đoàn người ta bảo đi thì đi, phó xưởng trưởng Lâm mặt mũi đen sì kêu trợ lý Điền vào văn phòng.
“Tiểu Điền à, tôi cảm thấy bình thường cô rất thông minh lanh lợi mà. Tại sao bây giờ lại làm ra sơ suất lớn như vậy?” Phó xưởng trưởng Lí cũng cảm thấy thực phiền muộn, hắn cảm thấy trong ủy ban nhà máy tiểu Điền là một người cực kì thông minh nhanh nhẹn, đầu óc cũng rất linh hoạt, như thế nào mới vậy đã bị nắm được đuôi là sao.
“Tôi cũng có lí do.” Trợ lý Điền nhanh chóng đem quyết định của mình nói cho phó xưởng trưởng Lí nghe.
“Tôi thật sự không ngờ tới người nhìn có vẻ thành thật như Tô Du, lại có thể chạy đi cáo trạng. Tôi cũng chưa nói xong, cô ấy liền bỏ chạy. Phải để cho người ta nói xong hết chứ, nếu không cũng sẽ không có chuyện này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT