Soan Dật mở mắt to , bất ngờ trước lời đề nghị của Tiểu Trần nhưng thấy cậu đang buồn nên hắn không nói gì thêm , chỉ gật đầu rồi.
Một người nhẹ nhàng nghiêng đầu , dựa vào vai người kia .Soan Dật cũng nghiêng nhẹ vai để Tiểu Trần cảm thấy thoải mái hơn , ánh mắt Tiểu Trần nhìn xa xăm rồi từ từ nhắm lại :
“ Nếu người đó là cậu chắc tớ sẽ rất hạnh phúc ” Trong suy nghĩ của Tiểu Trần chưa bao giờ vắng đi bóng hình của Trung Khang .
Tú Toàn vừa bước ra khỏi cổng trường thì phát hiện ra đã bỏ quên vở bài tập trong ngăn bàn , liền kêu lên “ chết rồi , tao bỏ quên vở trong lớp rồi ” .Trung Khang thấy Tú Toàn hốt hoảng vậy cũng nói :
“ mai có kiểm tra đâu làm gì hốt hoảng vậy , mai rồi lấy ”
Tú Toàn rất sợ , sợ rằng nếu không có cậu sẽ bị hắn đánh “ Không được tao phải quay lại lấy mày đứng đây chờ tao tí nhé ” thấy cậu gấp vậy Trung Khang cũng để cậu đi .
Tú Toàn chạy một mạch vào lớp , lục ngăn kéo bàn thì thấy cuốn vở vẫn còn đang nằm đấy “ phù ..may mà còn ở đây ” cậu lấy cuốn vở bỏ vào cặp rồi bước ra .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT