Tiếng đồng hồ Ting~Ting~Ting vang lên , có thứ gì đó đang nhúc nhích trong chăn, rồi từ từ bật dậy ,với con mắt nhắm nghiền và gật gù như thiếu ngủ , không ai ngoài cậu học sinh trường K hết .Đó là Tú Toàn..
Cậu bước xuống giường , cầm lấy chiếc điện thoại mở màn hình lên đã thấy 6 cuộc gọi của Trung Khang với nội dung là..
-Trung Khang “Wtf mày đùa tao à !! Mày nói đi sớm tỏ tình Tiểu Trần ,tao đã vì mày mua một bó hoa bự để mày nở mày nở mặt , rồi giờ mày đang ở đâu …”
Đại khái lời Trung Khang là vậy chỉ toàn những câu văn tục nghe nhức hết cả đầu , Trung Khang là bạn thân của cậu , khác với cậu Trung Khang là một beta .Còn cậu thì ..nghĩ đến là cậu buồn giá như bản thân cậu cũng là một beta có lẽ cậu không phải khổ sở như vậy ..
Nhưng không sao người cậu thích cũng là một beta , chuyện omega với beta đến với nhau là chuyện bình thường , người cậu nghĩ đến hiện tại là Tiểu Trần một cậu beta nhỏ nhắn , đáng yêu .Nghĩ đến thôi mà cậu đã muốn gặp người ta rồi , cậu nhanh chân sửa soạn và đi đến trường dù đã trễ học và cổng trường cũng đã đóng.
Tú Toàn vừa tới nơi thì cổng đã bị đóng cậu mắng thầm rằng:
“Vãi thật , trễ có mấy phút thôi mà đã đóng , muốn trừ điểm chết người khác à ”
Không còn cách nào khác , cậu trèo tường vào , tuy là omega sức không bằng apha nhưng cậu cũng cao 1m80 trò trèo tường này làm sao làm khó được cậu , phải trèo nhanh nhanh kẻo Mèo Mập bắt được lại toang ( Mèo Mập là ông thầy giám thị ) cậu vừa trèo vào vừa tiếp đất một cách ngoạn mục thì bắt gặp Soan Dật , cậu giật mình, nhưng làm sao mà mình phải giật mình, chẳng phải cậu ta ít nói , chắc cũng không dám bép xép gì , nghĩ tới nghĩ lui cậu liền chạy đi , vừa chạy được vài bước từ đằng sau có tiếng người la lên
“ có người trèo tường ” bỗng từ đâu Mèo Mập phóng ra nhanh như chớp bắt lấy Tú Toàn “Mẹ kiếp!???” cậu ta dám tố cáo à!! Không lâu sau Tú Toàn đã bị trừ điểm , trực nhật và vô vàn những thứ vân vân mây mây , trên trời dưới bể .Cậu đi về lớp vừa bắt gặp ánh mắt của Tiểu Trần nhìn mình , cậu lại cảm thấy xấu hổ , Tiểu Trần thấy cậu cũng hỏi han
“Cậu không sao chứ ? Có bị trách phạt gì không ”
Tú Toàn ngại ngùng đáp lại :
“ À..thì cũng chỉ là lao động thôi ..”
Sao trên đời lại có người dễ thương và tốt tính như vậy nhỉ , cậu đi đến bên Trung Khang có vẻ có chuyện gì không vui
Tú Toàn “ Mày sao vậy , mắc ẻ à hay crush đá vậy ?”
Nghe tới đây Trung Khang không thể bình tĩnh nổi nữa mà bay vào bóp cổ cậu
“Sao mày dám hả!! Tao với mày là anh em sao mày có thể đối xử tao như vậy , mày có biết sáng nay đã có bao nhiêu ánh mắt nhìn vào bó hoa chó chít của mày không hả”
Nhớ đến thì phải rồi , tối qua cậu đã hứa sẽ tỏ tình , nhưng mãi luyện game nên quên mất nhưng không thể nào nói như thế được cậu bắt đầu lươn lẹo
“ À thì tối qua dì tao ốm , tao phải chở dì tao vào viện , nên là sáng nay dậy trễ , tao còn chưa ăn sáng đây này ”
Nghe vậy Trung Khang cũng nữa tin nữa ngờ ,không thể trách bạn được nên cậu bắt đầu đòi đền bù
“ thế thì không sao , nhưng mà mày phải đền tội cho sự nhục nhã của tao bằng cách săn skin cho tao ”
Tú Toàn “ vãi !! Thân tao còn chưa có làm gì tới lượt mày”
Vừa dứt câu , giáo viên một tiếng anh đã đi vào , nhìn thấy Tú Toàn đang nắm cổ áo người khác cô đã quát lên :
“ cái em kia , em nổi tiếng quá rồi nhể , đi trễ không nói đi , giờ còn định làm loạn tiết của tôi à ”
Tú Toàn cũng phải lết thân về chỗ , cậu chỉ nghĩ cách hẹn hò với Tiểu Trần thôi , còn bài vở thì cậu dốt từ khi còn bé rồi , nằm lâu quá mắt cậu bắt đầu đan vào nhau cho tới khi ra về luôn .
Trung Khang quay lại còn thấy Tú Toàn ngủ cậu còn thốt lên “ Ơ vãi có người chết trong lớp đây này ”
Tú Toàn nghe vậy , cậu bật dậy ngó xung quanh rồi hỏi “ Ai chết , Ai chết ” Trung Khang nói tiếp “ Mày chết , chồng của Tiểu Trần ”
“Mẹ kiếp!! Mày nói quái gì vậy ” cậu đỏ mặt , , nhưng mà nói thế cũng đúng , dù gì sau này cậu cũng là chồng người ta mà , tâm hồn đang trên mây thì từ đằng sau có tiếng kéo ghế cậu nhìn thấy đó là Soan Dật đang chuẩn bị về , à phải rồi hồi sáng cậu ta dám tố cáo mình , sao mình dễ dàng quên đi chuyện hệ trọng như vậy chứ , phải dạy cho cậu ta một bài học
Nói rồi cậu quay sang Trung Khang cũng đang chuẩn bị về , cậu xì xào gì đấy rồi nở một nụ cười thần thần bí bí
Giờ đã trễ , sân trường cũng vắng người 1 nhóm người tụ tập dưới sân trường, trong đó có Tú Toàn và cả Trung Khang nữa , chắc đỉnh tẩn ai đây mà , mấy học sinh đi ngang nghĩ thế . Mà đúng là như vậy , Tú Toàn định tẩn Soan Dật .
Đợi mãi chả thấy ai cả , một người trong số đó lên tiếng :
“Này Tú Toàn , em có chắc là cậu ta chưa về không vậy , sao nãy giờ chả thấy ai thế ”
Tú Toàn “ em chắc mà , cậu ta chưa có về đâu , đợi xíu nữa đi ”
Tú Toàn tuy là omega nhưng lại quậy phá nên quan hệ với mấy anh lớn hệ beta là chuyện bình thường, bọn họ toàn là lũ phá phách
Bỗng từ đằng xa có dáng người cao lớn đi ra ,Tú Toàn mừng rỡ tưởng đâu mình chờ công cóc rồi chứ .Nguyên nhóm người Tú Toàn đi đến đứng trước mặt Soan Dật :
"Này'