Tú Toàn đứng dậy , nhìn vào gương , giờ đây mặt cậu đỏ và còn rách cả môi .Cậu nghĩ :
“ Cái thằng điên ấy , ăn có tí bánh kẹo sao phải đánh mình nặng thế ”
Cậu lấy từ trong áo khoác ra chiếc khẩu trang rồi đeo vào :
“ Có vẻ là không thấy gì đâu nhỉ ”
Nghĩ xong cậu bước ra .Nhóm cậu không hề thắc mắc gì , chỉ nghĩ cậu muốn đi về nên đã trang bị sẵn sàng thôi . Soan Dật nói chuyện với các bạn khác , lâu lâu vẫn liếc sang nhìn Tú Toàn .
“ what ,mình có ăn bánh kẹo nhà hắn nữa đâu mà hắn nhìn mình hoài vậy ”
Tới khi ra về , ánh mắt của hắn vẫn dõi theo cậu như một chiếc camera đang giám sát người khác vậy. Đi trên con đường về nhà Trung Khang nãy giờ im lặng giờ đã lên tiếng .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT