Edit :Ngọc Trúc
Vũ Văn Thanh nhìn thấy Tiểu Hòa đang đứng trước cửa lãnh cung, tức giận mắng mỏ một đống đồ vật trước mặt. Còn một người khác, mặc áo đen, dáng người cao lớn, lại cúi đầu khúm núm, cố gắng xoa dịu cơn giận của Tiểu Hòa.
Nhìn một người cao lớn như vậy mà đứng bên cạnh Tiểu Hòa cố thu mình lại, Vũ Văn Thanh cảm thấy có chút buồn cười. Nhưng trong lòng cũng thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy ra, liền chậm rãi bước tới.
Càng đến gần, hắn càng nghe rõ cuộc trò chuyện.
"Thật quá đáng! Quá mức khinh người! Sao có thể đưa cho chủ tử nhà chúng ta ăn mấy thứ này chứ! Ngươi nhìn xem thịt này đi, toàn bộ đều là thịt luộc, so với trước kia còn tệ hơn! Quả thực là sỉ nhục! Còn có mấy món cay này nữa, ai lại thích ăn những thứ này chứ? Vậy mà chiếm hết cả phần lớn đồ ăn! Lý tổng quản thật là quá đáng!"
Người áo đen vội vàng an ủi: "Tiểu Hòa, đừng tức giận nữa. Ngươi cũng biết trong cung xưa nay kẻ mạnh thì được tôn sùng, kẻ yếu thì bị chà đạp. Chủ tử nhà ngươi đắc tội Vũ Phi nên bị đưa tới đây, bọn họ tất nhiên sẽ tìm cách ức hiếp. Tuy không thể tùy tiện vào lãnh cung, nhưng cắt xén đồ ăn thì là chuyện khó tránh khỏi. Ngươi cũng đừng quá để trong lòng, rốt cuộc chúng ta chỉ là nô tài, có thể làm gì chứ?"
Người nọ nhìn có vẻ thật thà, nhưng rõ ràng rất hiểu quy tắc trong cung. Dù sao thì thân phận bọn họ cũng thấp kém, chẳng có quyền hành gì, chỉ có thể cẩn trọng mà sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT