Edit :Ngọc Trúc
Mộc viễn xoa đầu, cơn đau dồn dập khiến hắn cảm thấy mê mang. Trước mắt hắn là một căn phòng mang phong cách cổ kính. Loại cửa gỗ này hắn thường thấy trên TV, giờ đây lại đóng chặt ngay trước mặt. Có lẽ do cả cửa sổ cũng bị đóng kín nên ánh sáng mặt trời không thể chiếu vào trọn vẹn, khiến cho căn phòng trở nên tối tăm, khó mà nhận ra lúc này là thời gian nào trong ngày.
Đảo mắt nhìn quanh, hắn thấy cách bài trí trong phòng cực kỳ đơn giản. Một chiếc bàn gỗ thô sơ, ba chiếc ghế tròn, trên bàn đặt một ấm trà sứ cùng bốn chiếc chén trà. Ngay bên dưới hắn là một chiếc giường gỗ cổ, rèm màu tím được móc lên hai bên giường, còn mép giường lại có một chiếc bàn nhỏ hình vuông, không biết dùng để làm gì.
Chiếc giường được kê sát vào tường bên trái, phía đối diện không đặt gì cả, chỉ chừa ra một khoảng trống để ba chiếc rương gỗ lớn. Bên trong chứa gì thì Mộc Viễn cũng chẳng quan tâm, bởi đầu hắn lúc này đau như muốn nứt ra.
Cơn đau dần thay đổi. Ban đầu là từng đợt đau nhói, giờ lại giống như có ai đang dùng kim châm loạn xạ vào đầu hắn. Đau đến mức khiến Mộc Viễn chẳng còn tâm trí để suy nghĩ tại sao mình lại từ một căn hộ hiện đại quen thuộc xuất hiện ở nơi xa lạ này.
Hàng loạt hình ảnh xa lạ tràn vào đầu, làm hắn đau đến mức phải ôm chặt lấy đầu mình.
Cùng lúc đó, cánh cửa phòng đột nhiên bị đẩy mạnh ra, ánh sáng tràn vào khiến căn phòng sáng bừng. Theo phản xạ, Mộc Viễn ngẩng đầu nhìn về phía người vừa bước vào, nhưng do bị chói mắt nên hắn không thấy rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT