Tác giả: Vũ Mông Yên
Edit Cáo nhỏ
Đã beta
Tư Hủ rời đi, một hồi kịch dần dần kết thúc, mọi người đều cảm thấy chưa thỏa mãn.
dưa này còn rất tươi mới, hơn nữa nhân vật trong đó, mỗi người đều có diện mạo xinh đẹp, giọng nói cũng dễ nghe, thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời cho thị giác, thính giác và tinh thần.
Hơn nữa, dưa này lại không cần tiền.
Mọi người lại lần nữa hướng ánh mắt đầy mong đợi về phía Tư Nhĩ, chỉ thấy thiếu niên cuối cùng cũng ngẩng đầu lên. Mặc dù tóc trên trán có vẻ hơi rối, nhưng với vẻ đẹp của thiếu niên, kiểu tóc không hoàn hảo ấy cũng tạo ra một vẻ đẹp hỗn độn đầy cuốn hút.
Ánh mắt của Tư Nhĩ lại lướt qua xung quanh, và khi nhận ra không thấy bóng dáng của Tư Hủ, cậu thở phào nhẹ nhõm.
Khi ánh mắt của cậu vô tình quét qua đám người, mọi người lập tức cúi đầu, sợ rằng Tư Nhĩ sẽ phát hiện ra họ, những người có thể nghe được tiếng lòng của cậu, đứa con trời sinh.
Khi họ ngẩng đầu lên lần nữa, họ thấy Tư Nhĩ không biết từ đâu lấy ra một quả dưa hấu nhỏ, dùng dao sắc chém thành các miếng đều nhau, sau đó chia một nửa quả dưa cho con thỏ trong lòng cậu.
Con thỏ ôm dưa hấu, ngồi trên một con đà điểu đỏ trên cổ Tư Nhĩ, sau đó cùng cậu dùng một cái muỗng nhỏ có hoa văn trên vỏ dưa để ăn từng miếng dưa hấu.
Một người và một con thỏ làm động tác giống hệt nhau, như thể sao chép và dán, nhìn rất thú vị.
Mặc dù thời tiết không nóng, nhưng khi nhìn thấy họ ăn dưa hấu, mọi người đều rất muốn thử một miếng. Cảm giác như dưa trong tay thiếu niên chắc chắn là rất ngọt.
Thiếu niên không quan tâm đến ánh mắt khát khao của những người khác đối với dưa hấu, chỉ chú ý đến con đà điểu của mình, vì vậy cậu lại lấy ra một quả dưa leo tươi mới từ không gian hệ thống, và nhét vào miệng đà điểu.
Hệ thống của cậu rất hữu dụng, xứng đáng là hệ thống nuôi dưỡng Hồn Sủng thực sự.
Mỗi khi gặp một Hồn Sủng không chủ, hệ thống sẽ nhảy ra nhắc nhở và hiển thị thông tin. Tư Nhĩ có thể mở bất kỳ nhắc nhở nào để kiểm tra thông tin Hồn Sủng.
Đối với những Hồn Sủng đã ký kết khế ước, giao diện càng chi tiết và tỉ mỉ, còn có thể nhắc nhở cậu về tình trạng sức khỏe và tâm trạng của Hồn Sủng.
Hệ thống còn có một nông trường trong không gian, chỉ cần trong kho hàng có hạt giống, không gian sẽ tự động gieo hạt và thu hoạch, lưu trữ. So với những trò chơi nông trường khác, nó còn tiện lợi hơn rất nhiều.
Hiện tại, các loại hạt giống trong nông trường đều là những hạt giống Tư Nhĩ vừa mới nhận được từ một lễ vật lớn, chủng loại không nhiều lắm, nhưng mỗi loại đều rất hữu dụng. Các loại giống bao gồm: Đại Lực Dưa Hấu, Kim Cương Bí Đỏ, Toàn Phong Tiểu Dưa Leo, Ích Hồn Hami Dưa và Đề Thần Tiểu Khổ Qua.
Đại Lực Dưa Hấu có thể tăng cường sức lực, Kim Cương Bí Đỏ có thể cải thiện khả năng phòng ngự, Toàn Phong Tiểu Dưa Leo giúp tăng tốc độ, Ích Hồn Hami Dưa có thể tăng cường hồn lực.
Đề Thần Tiểu Khổ Qua có thể giúp tỉnh táo, ăn một miếng có thể duy trì tỉnh táo suốt một ngày, ăn một cây liên tục nửa tháng cũng không cần nghỉ ngơi.
Những loại dưa này đều có tác dụng với cả người và Hồn Sủng, trừ Đề Thần Tiểu Khổ Qua ra, bốn loại dưa còn lại Tư Nhĩ đều cho con thỏ Dưa Dưa và đà điểu Bôn Bôn ăn ba lần mỗi ngày.
Ngay cả Bích Phỉ Linh Chi Thúy Thúy của cậu cũng có thể chia sẻ bốn loại nước dưa trái cây này.
Tư Nhĩ cảm thấy thế giới này tuy đẹp tuyệt vời nhưng cũng rất nguy hiểm, vì vậy họ cần phải ăn nhiều dưa hơn để tăng cường sức mạnh ở mọi phương diện.
Cậu bắt đầu say mê ăn dưa, đầu óc thoải mái, nhưng lại không hoàn toàn thư giãn.
Chỉ là lúc này tâm trạng của cậu khá vững vàng, cảm xúc không còn dao động mạnh, xung quanh không thể nghe thấy tiếng lòng của cậu.
Tư Nhĩ vẫn không ngừng nghĩ về Tư Hủ.
Thực tế, cậu rất thích Tư Hủ, những lúc đọc sách cậu thường đồng cảm với đối phương, cảm thấy mọi thứ của Tư Hủ đều tốt, chỉ là phải chịu đựng một người em trai độc ác, cuối cùng bị lừa gạt đến mức thảm hại, vô tội mà đáng thương.
Khi nhìn thấy Tư Hủ ngoài đời, cảm giác yêu mến ấy lập tức bùng lên mạnh mẽ.
Gần đây, đối phương càng ngày càng đẹp, rất hợp với sở thích của cậu.
Có lẽ, điều thứ hai chính là cơ thể này bị ảnh hưởng bởi giồng má.u, khiến cậu vừa nhìn thấy Tư Hủ đã không thể ngừng cảm giác thân cận.
Tuy nhiên, Tư gia đối với hắn mà nói là một phiền toái lớn, hắn không dám tùy tiện động vào.
Cuối cùng, sách này có một vai chính là Tư Nhiên, và lập trường của cậu có sự khác biệt rất lớn so với hắn.
Tư Nhiên là một vai chính thuần ác, hành động của hắn rất chuẩn mực, những ai cản đường hắn đều phải chết.
Khi còn chưa biết thân thế của mình, hắn đã cảm thấy việc phải đối mặt với người anh trai Tư Dập, vốn có cùng thuộc tính hỏa, rất phiền phức, sẽ khiến hắn mất đi nhiều tài nguyên quý giá, vì vậy hắn đã thiết kế để chặt đứt đôi chân của Tư Dập.
Sau khi Tư Dập suy sụp một thời gian ngắn, hắn bắt đầu trở nên âm trầm và bắt đầu hành động quái dị.
Khi Tư thành chủ không thấy được trưởng tử lâu ngày, ông ta bắt đầu chú trọng vào việc bồi dưỡng con thứ, Tư Hủ.
Tư Nhiên phát hiện điều này và nảy sinh tham vọng.
Hóa ra, sau khi Đại ca bị phế, phụ thân sẽ bắt đầu chú trọng bồi dưỡng Nhị ca, vậy nếu Nhị ca cũng bị phế đi thì sao?
Vì vậy, hai năm trước, hắn đã thiết kế để Tư Hủ mất đi quyền lực trong Tư gia, khiến Tư Hủ ở độ tuổi đẹp nhất không thể dễ dàng ghi danh vào Tứ Đại Học Viện.
Sau đó, hắn lại thành công trong việc kích động mối quan hệ giữa Tư Hủ và Vũ Phi Khinh, khiến Vũ Phi Khinh thường xuyên gây phiền phức cho Tư Hủ, phá vỡ việc tu luyện của hắn.
Khi Tư Nhiên phát hiện mình không phải là con ruột của Tư thành chủ, hắn lập tức tính kế để giết Tư thành chủ, Tư Dập và Tư Hủ.
Sau đó, hắn còn may mắn vì nguyên thân chết sớm, khiến hắn thiếu đi một mạng.
Tư Nhĩ cảm thấy, Tư Nhiên là một vai chính vô cùng mạnh mẽ.
Bất kể những nhân vật phụ trong nguyên tác mạnh mẽ như thế nào, chỉ cần bị Tư Nhiên theo dõi, chạy trốn cũng chỉ dẫn đến cái chết mà thôi.
Tư Nhĩ không nghĩ mình có thể đánh bại đối phương, người có hào quang vai chính mạnh mẽ như vậy, vì thế cậu quyết định sống tạm qua ngày.
Khó khăn lắm mới được xuyên qua đến một thế giới mà mình yêu thích, Tư Nhĩ muốn sống thêm 500 năm nữa.
Dù sao, trong thế giới này, điều đó cũng không phải là không thể thực hiện được.
Trước đây, cậu còn lập ra một kế hoạch để kéo dài sự sống, kết quả lại thấy Tư Hủ đơn giản từ bỏ hôn ước.
Quyết định của hắn dứt khoát và nhanh chóng như vậy.
Vậy, liệu cốt truyện này thật sự có thể thay đổi được không?
Hoặc có thể, đây chỉ là một bối cảnh giả thiết, giống như thế giới song song.
Ở nơi này, các nhân vật đã thức tỉnh được ý thức của mình, vì thế cốt truyện bắt đầu có sự lệch lạc, không còn tuân theo quỹ đạo của tiểu thuyết nữa?
Nếu đúng là như vậy thì quá tốt rồi!
Nhưng Tư Nhĩ không chắc chắn liệu suy nghĩ này có đúng hay không, vì vậy cậu quyết định tiếp tục quan sát xem sao.
Một khi ăn xong Dưa Hấu, Tư Nhĩ lại lấy ra một quả dưa Hami, lần này cậu dùng dao cắt thành ba miếng đều nhau, chia một miếng cho đà điểu Bôn Bôn. Một người, một thỏ, một đà điểu lại ăn rất ngon lành.
Nhìn thấy Tư Nhiên và Vũ Phi Khinh tay trong tay vào thành, Tư Nhĩ càng ăn càng thấy ngon.
Ngay lúc đó, một giọng nói trầm thấp, dễ nghe bỗng vang lên bên tai Tư Nhĩ.
“Đây là dưa gì vậy? Có thể bán cho tôi một quả không?”
Tư Nhĩ ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một thiếu niên mặc áo đen, tóc đen, mắt đen đang cười nhìn cậu, trong tay đối phương còn nắm một con sói khổng lồ đen bóng, ánh mắt lóe sáng, trông rất huyền bí.
Tất cả tổ hợp đều đen tối, nhưng làn da của thiếu niên lại trắng ngần, đôi mắt sáng lấp lánh, thoạt nhìn rất tuấn mỹ và tràn đầy sức sống.
Tư Nhĩ bị nụ cười của đối phương thu hút, ngay lập tức phản ứng lại.
〖 Ôi trời, đây là gặp phải đại vai ác sao? 〗
Đại vai ác? Đây là dưa gì vậy?
Có thể nghe thấy tiếng lòng của Tư Nhĩ, mọi người cũng cùng lúc nhìn về phía thiếu niên mặc áo đen. Đúng vậy, bộ trang phục đen này nhìn đúng là rất giống vai ác.
Nhưng khi thiếu niên cười lên lại lộ ra một chiếc răng nhỏ nhắn, thật đáng yêu…
Thiếu niên khẽ nhướn mày, trong lòng cảm thấy rất khó hiểu.
Mình là một người thuần lương như vậy, sao lại bị coi là đại vai ác? Cái thiếu niên này có hiểu lầm gì không nhỉ?