Cánh cửa mở toang, có thể thấy lính canh nằm la liệt bên ngoài —— bọn họ không chỉ không nghe thấy tiếng bước chân của người tới, thậm chí tiếng động khi những người khác mất khả năng chiến đấu cũng không nghe thấy.
Lưu Hoành An kinh hãi biến sắc, suýt không giữ được gậy sắt: “Ngươi, ngươi là ai? Sao lại vào được?”
—— Rõ ràng có người canh gác bên ngoài, sao lại không nghe thấy tiếng cảnh báo?
Mã Dương Kỳ và Dương Chí thấy tình hình không ổn, vội vã bước vào.
Ánh mắt Dương Chí dừng lại trên sợi dây thừng đứt gãy —— vết đứt trên dây thừng phần lớn rất rõ ràng và có hình dạng vết cắt sắc bén. Một số vết tương đối kín đáo, trạng thái giống như bị mài mòn lâu ngày mà đứt.
Rõ ràng trước khi cô nương này xuất hiện cứu người, Trần Thâm đã lén làm đứt dây trói nhưng không để lộ ra ngoài. Nhưng nếu người trẻ tuổi này biết trước sẽ có người đến cứu mình, tại sao lại phải tốn công như vậy?
Mã Dương Kỳ gượng gạo nói: “Vị nữ hiệp này, xem tướng mạo chắc hẳn là người trong giới võ lâm. Nếu là người trong giới võ lâm, sao lại tự tiện xông vào Bạch Mã tiêu cục của ta?”
Mạnh Cẩn Đường khẽ cười nói: “Nếu là người trong giới võ lâm, sao chư vị lại bắt sư đệ không nên thân của ta đến đây mà không hỏi ý kiến ta trước?”
“…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT