Mạnh Cẩn Đường nhìn thiếu niên trước mặt, đột nhiên buông bút.
Khi nàng buông bút, Ôn Phi Quỳnh liền mở mắt ra.
Ánh nắng chiếu qua cửa sổ rọi lên thanh y của chưởng môn Hàn Sơn, mà bóng áo xanh ấy nhẹ nhàng phủ lên người y.
Trong mắt Ôn Phi Quỳnh lóe lên một tia sáng kỳ lạ, đột nhiên nói: “Độc của hội chủ Huyết Minh Hội rất mạnh, nhưng Duy Ma Thành cũng có thuật y độc truyền thừa. Hiện giờ ta đã không còn bị ảnh hưởng.” Y nói thêm: “Võ công của Mạnh chưởng môn cao thâm, có thể nói là đệ nhất võ lâm. Chắc hẳn thời gian hồi phục còn sớm hơn tại hạ một chút nhỉ.”
—— Nếu có người khác ở đây, họ sẽ không tin lời Ôn Phi Quỳnh nói là “không bị ảnh hưởng”.
Mạnh Cẩn Đường định nói đùa một câu ‘đệ nhất võ lâm thế hệ này phải là Lục Thanh Đô chứ’. Nhưng khi nhìn người trước mặt, nàng lại không nói nên lời.
Trong tiểu viện, bọn họ ngầm dè chừng lẫn nhau mà luận bàn từ xa, rất quen thuộc với sự thay đổi cảm xúc của đối phương. Lúc này dù trong lòng chỉ thoáng qua một tia dao động cảm xúc rất nhỏ, nhưng vì đối phương khơi dậy mà không hề che giấu liền đã bị Ôn Phi Quỳnh nắm bắt.
Giống như Ôn Phi Quỳnh có thể cảm nhận được cảm xúc của Mạnh Cẩn Đường, Mạnh Cẩn Đường cũng nhận ra rõ ràng sự thay đổi tâm trạng của đối phương.
Trong sân khách điếm trồng vài cây hoa tùy ý.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT