Khi Mạnh Cẩn Đường rời Kiến Kinh, Ôn Phi Quỳnh cùng nàng đồng hành.
Điểm dừng chân đầu tiên của họ là chùa Tịnh Hoa. Trước khi đến thăm, Ôn Phi Quỳnh hiếm khi khách sáo đã cho người đưa thiệp trước.
Điều này cho thấy sau khi chủ nhân Tán Hoa xuất gia, mối quan hệ giữa người này và chùa Tịnh Hoa khá tốt.
Tán Hoa Phường đã truyền thừa nhiều năm, có sản nghiệp ở khắp nơi. Ôn Phi Quỳnh tùy tiện sai một người đi đưa tin. Còn Mạnh Cẩn Đường, nàng đã gửi thư từ trước khi đến.
Trong ba đại môn phái, chùa Tịnh Hoa có nhiều đệ tử tục gia nhất. Nơi này tuy là chốn Phật môn thanh tịnh nhưng chân núi lại rất náo nhiệt. Ngoài dân thường còn có nhiều võ nhân.
Hôm nay, Mạnh Cẩn Đường không đội mũ che mặt, cứ thong dong đi giữa dòng người. Thế nhưng mọi người không thể nhận ra tung tích của nàng.
Khi đến cổng chùa, Mạnh Cẩn Đường cố ý thoát khỏi trạng thái hòa mình vào thiên địa. Một vị tăng tiếp khách tiến đến xướng tên Phật hiệu, dẫn người vào đại điện rồi nhỏ giọng nói: “Sao hôm nay Ôn thí chủ lại dám giả danh vua Dịch Châu vậy?”
Mạnh Cẩn Đường dừng bước, cười: “Giả danh nàng thì sao?”
Vị tăng tiếp khách nghe vậy ngẩng đầu nhìn Mạnh Cẩn Đường, lộ ra ánh mắt “ngươi vẫn là người tuyệt đối không sợ chết nhỉ” khâm phục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT