Mọi người đi xuống dọc theo cửa hang. Địa thế dốc và ẩm ướt, vách đá hai bên mọc đầy rêu xanh.
Ôn Phi Quỳnh tùy ý hái một ít rêu rồi cho vào miệng nhai.
Mọi người biết Vô Tình Kiếm là đệ tử của chủ nhân Tán Hoa, am hiểu các loại bí ẩn trong võ lâm. Thấy hắn ăn rêu xanh, họ cũng tò mò xem xét những đám rêu xung quanh, bắt chước ăn thử vài miếng.
Đệ tử Dương thị của Liên Châu Môn vừa nuốt một miếng, sắc mặt liền tái mét. Hắn ta bóp cổ mình, mặt đỏ bừng và gân xanh nổi lên. Trong lúc giãy giụa, y cảm thấy có một luồng chỉ phong đánh vào sau lưng, chân khí tắc nghẽn được khai thông. Ngay sau đó, một viên đan dược được nhét vào miệng hắn. Dược tính từ từ tan ra, y cảm thấy cơn đau trong người dịu đi rất nhiều.
Người vừa ra tay cứu người chính là Mạnh Cẩn Đường. Võ công và y thuật của nàng đều đạt đến cảnh giới cao siêu. Động tác của nàng cực nhanh, điểm huyệt cũng rất chuẩn xác. Nhiều người còn chưa kịp nhận ra chuyện gì xảy ra thì mọi việc đã xong xuôi.
Sau khi khôi phục khả năng vận động, đệ tử Dương thị vội vàng cúi xuống nôn ra cặn rêu rồi ngồi dậy, kinh ngạc nhìn Ôn Phi Quỳnh đang thản nhiên.
—— Nếu là kịch độc, sao Vô Tình Kiếm ăn mà không sao?
Mạnh Cẩn Đường giải thích: “Rêu có độc nhưng Ôn công tử quen với độc vật, ăn vào không những không hại mà còn có lợi.” Nàng vươn tay vồ hờ, rêu trên vách rung hai cái rồi bay ngược vào tay Mạnh Cẩn Đường.
[Hệ thống: Nhận được [Rêu chuế ngọc trăm năm (dị)]×2, nhận được 100 điểm kinh nghiệm.]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT