Thạch Lập Khoảnh nói: “Chúng ta ai nấy đều trúng kịch độc, dù muốn giúp cũng lực bất tòng tâm.”
Ôn Phi Quỳnh tùy ý gỡ mặt nạ dịch dung, cười nói: “Phù Lang điện hạ hẳn đã có chuẩn b ị— dù là yến tiệc hôm đó hay hương liệu vừa rồi, không chỉ chúng ta ngửi thấy mà mọi người ở đây đều ngửi thấy, chẳng lẽ không bị ảnh hưởng bởi độc tố?”
Thái tử và những người khác vốn đang ủ rũ, nghe rõ ý tứ trong lời Ôn Phi Quỳnh thì bừng tỉnh — khi đối phương hạ độc, họ luôn ở cùng nhau. Nếu người Đại Hạ trúng độc, chẳng phải đối phương cũng trúng độc sao?
Những người Đô Bà quốc hiện tại nhìn rất bình thường, chắc chắn có biện pháp khắc chế kỳ độc.
Phù Lang Cảnh Linh gật đầu, thừa nhận: “Ôn công tử mắt sáng như đuốc. Thật không dám giấu giếm, tuy chưa nghiên cứu ra thuốc giải độc nhưng có thuốc tạm thời ngăn chặn độc tính phát tác.” Hắn ta cười nói: “Với tu vi nội công của Ôn công tử, dùng thuốc này kéo dài mạng sống thì ít nhất cũng được nửa năm.” Rồi y nói với những người khác: “Bùi công tử là đệ tử chùa Tịnh Hoa, tâm thiền thanh tịnh, chắc chắn có thể kiên trì lâu hơn Ôn công tử. Còn Mạnh chưởng môn thể chất suy yếu, e rằng chỉ trụ được hai ba tháng.”
—— Khi Phù Lang Cảnh Linh thừa nhận, đám Thái tử ban đầu mừng rỡ nhưng khi nghe ngay cả cao thủ như Ôn Phi Quỳnh cũng chỉ sống được nửa năm, lòng họ lại chìm xuống vực sâu.
Mạnh Cẩn Đường tò mò: “Vậy người không có võ công thì sao?”
Phù Lang Cảnh Linh nghĩ một lát, thản nhiên nói: “Không dám nói nhiều, mười ngày nửa tháng chắc vẫn trụ được.”
Thái tử và Nhị hoàng tử nghe vậy lại choáng váng đầu óc. May mà họ trải qua nhiều đời hoàng tộc, có chút tâm cơ nên không lộ vẻ sợ hãi quá nhiều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play