- Tuy nhiên...

Trần Đạo Huyền do dự nói:

- Vãn bối còn có một chuyện cầu!

- Nói.

Ngũ Hà thiên tôn nói ngắn gọn.

Thấy thái độ của đối phương, Trần Đạo Huyền hơi yên tâm, nói:

- Vãn bối có một vị đạo lữ phục dịch cùng lúc với vãn bối, được phân công

đến chiến khu Mậu 9, vãn bối cả gan thỉnh cầu tiền bối chiếu cố.

- Đạo lữ của ngươi tên là gì?

- Phi Thần Tuyết.

Trần Đạo Huyền thành thật nói.

Chỉ thấy Ngũ Hà thiên tôn nhắm mắt trầm mặc một lát, chợt mở hai mắt ra,

tiện tay vung lên, hư ảnh Phi Thần Tuyết xuất hiện trước mặt Trần Đạo Huyền.

- Có phải nàng không?

Sắc mặt Trần Đạo Huyền vui vẻ, vội vàng chắp tay:

- Đúng là nàng!

Ngũ Hà thiên tôn gật gật đầu:

- Ngươi yên tâm, mặc dù ta không thể để nàng trực tiếp kết thúc phục dịch,

nhưng điều động nàng đến hậu phương vẫn không có vấn đề. Bất quá nếu ngươi

muốn thực sự chăm sóc đến đạo lữ của ngươi, thì cần thực lực bản thân phải đủ

mạnh mới được, ví dụ như đột phá đến Độ Kiếp kỳ, ngươi thậm chí có thể nhảy

tới trấn thủ tiên thành nơi đạo lữ của ngươi. Lúc đó, ngươi tự nhiên có thể che

chở cho nàng!

Những lời của Ngũ Hà thiên tôn, tàn khốc nhưng chân thật.

Cường giả đứng đầu nhân tộc yên lặng trả giá, tự nhiên cũng có đặc quyền

mà tu sĩ bình thường này không có, đây là lẽ thường.

Bằng không quyền lợi của cường giả và kẻ yếu giống nhau, chẳng phải là bất

công với cường giả sao?

Phượng Vẫn giới, tông môn gia tộc đấu đá lẫn nhau, nhưng so với cục diện ở

Lưỡng Giới Uyên, rõ ràng đã tốt hơn nhiều rồi...

Điểm này, mặc dù Trần Đạo Huyền đến đây không lâu, nhưng cũng đã cảm

nhận được.

ẫ ể ấ

So sánh với Phượng Vẫn giới, nhược điểm lớn nhất của Lưỡng Giới Uyên

chắc chính là nơi này thật sự quá nguy hiểm.

Nhưng nguy hiểm cũng chỉ là đối với kẻ yếu mà thôi, ví dụ như Ngân Dực

thiên tôn, cho dù hắn quang minh chính đại du ngoạn trên chiến trường vực

ngoại, thì kẻ gặp nguy hiểm chỉ là giới yêu chứ không phải là Ngân Dực thiên

tôn.

Đây là thay đổi mà sức mạnh mang lại.

Thực lực của Trần Đạo Huyền hiện tại đã không tính là quá yếu.

Tuy nói tu vi và thực lực của hắn cũng không tính là mạnh, nhưng trong tay

hắn có một đám trùng binh cực kỳ cường đại. Dựa vào đám trùng binh này,

Trần Đạo Huyền thậm chí còn dám đọ sức với giới yêu cấp thiên tôn trung cao

giai.

Đây cũng là lá bài tẩy lớn nhất từ trước tới giờ của Trần Đạo Huyền.

Chỉ là tương đối đáng tiếc chính là, lá bài tẩy này của Trần Đạo Huyền gần

như đã bị bại lộ rồi.

Bất quá không sao, Ngũ Hà thiên tôn đã đồng ý nhường danh ngạch đề cử

của hắn cho Trần Đạo Huyền, như thế, hắn liền có thể nhanh chóng đột phá đến

Độ Kiếp kỳ, trở thành một tu sĩ Độ Kiếp!

Tuy nói Trần Đạo Huyền không biết làm sao để nhanh chóng đột phá đến Độ

Kiếp kỳ, nhưng hắn tin tưởng, lấy thực lực và địa vị của Ngũ Hà thiên tôn thì sẽ

không đến mức lừa gạt hắn, nhất là còn ở dưới tiền đề hắn vừa lập công đầu.

Nhờ cậy chuyện của Phi Thần Tuyết xong, trong lòng Trần Đạo Huyền

không còn chuyện gì đáng chú ý nữa.

Một bên, Ngân Dực thiên tôn mở miệng nói:

- Ngũ Hà huynh, thương thế trên người ngươi không nhẹ, chuyến đi Quảng

Nguyên giới này nên sớm không nên trễ, cứ như vậy khởi hành đi!

- Được!

Ngũ Hà thiên tôn dặn dò:

- Vậy, Dao Quang thành giao cho ngươi!

- Người còn thành còn!

Nghe nói như vậy, Ngũ Hà thiên tôn yên tâm gật gật đầu.

Sau đó, hắn vẫy tay áo, mang theo Trần Đạo Huyền biến mất trong đình

viện.

Trần Đạo Huyền chỉ cảm thấy hoa mắt, thân hình đã ở không trung cao vạn

trượng phía trên Dao Quang thành.

Nhìn dưới chân, những phòng ốc và người đi bộ trên đường phố nhỏ như

hộp diêm và con kiến.

Ngũ Hà thiên tôn lưu luyến nhìn thoáng qua, thở dài nói:

- Đi thôi.

Dứt lời.

Thân hình Trần Đạo Huyền cùng Ngũ Hà thiên tôn trực tiếp biến mất tại

chỗ.

Sau chuyến đi Quảng Nguyên giới này, Ngũ Hà thiên tôn nhất định sẽ không

đảm nhiệm trấn thủ Dao Quang thành nữa.

Từ sau khi đột phá đến Độ Kiếp kỳ, Ngũ Hà thiên tôn đã một mực tọa trấn ở

Dao Quang thành, ngoại trừ mỗi lần độ kiếp, cơ hồ không rời khỏi tòa tiên

thành này.

Có thể nói, cuộc đời của Ngũ Hà thiên tôn cơ hồ đều bị ràng buộc với tòa

tiên thành này.

Tuy rằng Dao Quang thành làm thực lực Ngũ Hà thiên tôn tăng vọt, nhưng

đối với hắn mà nói, chẳng lẽ không phải là một cái lồng giam.

Nhưng vì kéo dài nhân tộc, hắn không thể không trấn giữ Dao Quang thành,

tự nhốt mình ở đây.

Lần rời đi này, Ngũ Hà thiên tôn tất nhiên là trăm mối cảm xúc đan xen, có

không nỡ, cũng có giải thoát.

Bất luận lần này hắn có thể vượt qua lôi kiếp lần thứ tám hay không, hắn

cũng sẽ không đảm nhiệm vai trò trấn thủ Dao Quang thành nữa.

Nếu hắn không thể vượt qua lôi kiếp lần thứ tám, hồn phi phách tán, thì tự

nhiên không có gì để nói.

Nhưng nếu hắn vượt qua lôi kiếp lần thứ tám, trở thành Bát kiếp Thiên Tôn

giống như Ngân Dực thiên tôn, thì Ngũ Hà thiên tôn phải đi tọa trấn chủ thành.

Mỗi một vị Bát kiếp Thiên Tôn của nhân tộc đều là tu vi trần nhà của tu sĩ

nhân tộc.

Ngân Dực thiên tôn như thế, Ngũ Hà thiên tôn tương lai rất có thể cũng là

như thế.

Chẳng qua con đường tương lai Ngũ Hà thiên tôn đi, có lẽ không giống

Ngân Dực thiên tôn.

Bởi vì chiến lực bản thân Ngân Dực thiên tôn vượt xa tu vi, cho nên là lực

lượng cứu viện chiến lược của Quảng Nguyên giới.

Mà Bát kiếp Thiên Tôn tầm thường, không có loại chiến lực như Ngân Dực

thiên tôn, bọn họ thường sẽ lựa chọn trấn thủ chủ thành.

Kỳ thật Bát kiếp Thiên Tôn trấn thủ chủ thành, mượn chủ thành có khả năng

bộc phát ra chiến lực thậm chí còn khủng bố hơn Ngân Dực thiên tôn, nhược

điểm duy nhất chính là, trấn thủ chủ thành thì sẽ không được rời khỏi phạm vi

nhất định của chủ thành.

Nếu không, không chỉ thực lực sẽ lui về Bát kiếp Thiên Tôn bình thường,

mà còn gặp phải nguy hiểm khó có thể đoán trước.



Đối với cường giả nhân tộc như Ngân Dực thiên tôn, giới yêu vô cùng đau

đầu. Nhưng Bát kiếp Thiên Tôn bình thường của nhân tộc thì khác, những Bát

kiếp Thiên Tôn này lại không khó giết như Ngân Dực thiên tôn.

Chỉ cần tình báo chuẩn xác, bị giới yêu mai phục, trên cơ bản đánh là chết!

Bởi vậy, ở Lưỡng Giới Uyên, hành tung của Độ Kiếp thiên tôn bình thường

là rất bí mật, không chỉ trấn thủ chủ thành, mà trấn thủ vệ thành cũng là như

vậy.

Tuy nói Quảng Nguyên giới có thể không ngừng sinh ra tu sĩ Độ Kiếp,

nhưng so sánh với tu sĩ Nguyên Thần kỳ thậm chí là Nguyên Anh kỳ, để sinh

được sẽ khó hơn nhiều, đó không phải là thứ có thể dễ dàng tiêu hao.

Điểm này, từ chủ thành cùng vệ thành không có đủ hạn ngạch Độ Kiếp thiên

tôn trấn thủ, liền có thể thấy được.

......

- Quảng Nguyên giới nằm ở nội vực của lãnh thổ nhân tộc Lưỡng Giới

Uyên, phòng tuyến do Dao Quang thành và chủ thành cấu tạo ra, gọi là chiến

trường vực ngoại.

Trên quang chu, Ngũ Hà thiên tôn giới thiệu.

Trần Đạo Huyền thì nhíu mày, thắc mắc:

- Thiên tôn, nội vực cách chiến trường vực ngoại xa như vậy sao?

Hai người đã cưỡi quang chu hơn một tháng rồi, nhưng lại còn chưa chạy tới

nội vực, điều này không khỏi làm cho Trần Đạo Huyền cảm giác khoảng cách

từ ngoại vực đến nội vực vô cùng xa xôi.

Ngũ Hà thiên tôn gật gật đầu:

- Đúng vậy, rất xa.

- Vậy địa phương mà lần đầu tiên ta cưỡi truyền tống trận lưỡng giới đi tới,

chẳng phải chính là chiến trường vực ngoại?

- Ừ.

Ngũ Hà thiên tôn cười tủm tỉm nhìn hắn:

- Ngươi sẽ không cho rằng truyền tống trận lưỡng giới sẽ đi vào nội vực

chứ?

- Ách...

Trần Đạo Huyền không biết nên trả lời như thế nào.

Thật vậy, bọn họ đến Lưỡng Giới Uyên là phục dịch, chứ không phải là đi

nghỉ mát.

Truyền tống trận xuyên biên giới Phượng Vẫn giới cùng Lưỡng Giới Uyên

tự nhiên là đặt ở chiến trường vực ngoại.

Ngũ Hà thiên tôn lại nói:

ế ế ẫ

- Trên thực tế, chủ lực chân chính của chiến tranh ngoại vực vẫn là tu sĩ nội

vực. Những năm gần đây, có lẽ là do tài nguyên cằn cỗi, tu sĩ Phượng Vẫn giới

đi tới chiến trường vực ngoại phục dịch càng ngày càng ít.

Nghe vậy, miệng Trần Đạo Huyền giật giật, nhưng cuối cùng cũng không

nói cái gì.

Hắn vô cùng rõ ràng, cũng không phải Ngũ Hà thiên tôn nói tài nguyên cằn

cỗi dẫn đến số lượng tu sĩ phục dịch giảm bớt, mà là tu sĩ Nguyên Thần của

Phượng Vẫn giới đang tìm cách trốn tòng quân.

Trước khi tới Lưỡng Giới Uyên, Trần Đạo Huyền mưu đồ giúp Phi Thần

Tuyết trốn tránh phục dịch.

Nếu không phải Thiên Tôn thành trực tiếp hạ lệnh, Trần Đạo Huyền khẳng

định sẽ không để Phi Thần Tuyết đến chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới Uyên

phục dịch sớm như vậy.

Nhưng hắn có thể nói Tu sĩ Phượng Vẫn giới làm không đúng ư?

Phượng Vẫn giới vốn là thế giới bị vứt bỏ, tu sĩ Phượng Vẫn giới cũng là

một đám người bị vứt bỏ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play