Cước bộ phân thân áo đen dừng lại, nhíu mày nói:

- Không biết chân quân còn phân phó như thế nào?

Nghe vậy, Khương Thái Hạo thở dài một tiếng.

- Bổn tọa nhìn ra được, chuyện hôm nay Trần đại sư đã dốc hết toàn lực, tộc

huynh ta ngã xuống, thật là thời vận không đủ.

Khương Thái Hạo vừa nghĩ đến Khương Thái Uyên vừa kịp chạy ra ngoài

quang mạc trận pháp rồi, nhưng cuối cùng vẫn là bị Trần Đạo Huyền chém giết,

trong lòng cảm giác vô cùng nghẹn khuất.

Nếu không, với trình độ của tộc huynh y về không gian pháp tắc, cho dù

đánh không lại Trần Đạo Huyền, chạy trốn tuyệt đối không có vấn đề gì.

- Chân quân có chuyện gì thì xin nói thẳng.

- Được, Trần đại sư nói chuyện sảng khoái.

Khương Thái Hạo dừng một chút:

- Bổn tọa muốn thuê Trần đại sư đảm nhiệm chức khách khanh của Khương

gia ta, không biết ý của Trần đại sư như thế nào?

- Khách khanh?

Phân thân hắc bào của Trần Đạo Huyền nhíu nhíu mày.

- Trần đại sư đừng vội vàng cự tuyệt.

Khương Thái Hạo nói rồi, đưa tới một quả ngọc giản:

- Đây là điều kiện Khương gia ta đưa ra cho Trần đại sư đảm nhiệm khách

khanh, xin Trần đại sư xem qua.

Trải qua trận chiến này, trụ cột lớn nhất của Khương gia ngã xuống, Khương

gia nhất thời lâm vào cảnh mưa gió phiêu diêu.

Khương Thái Hạo là một trong hai vị Nguyên Anh chân quân còn sót lại của

Khương gia, không thể không suy nghĩ một chút về con đường phía sau cho

Khương gia.

Liều mạng với Trần gia, trong lòng Khương Thái Hạo rõ ràng, đây căn bản

là một con đường chết.

Trần gia chỉ có một mình Trần Đạo Huyền, Khương gia đã không ai có thể

ngăn cản.

Vừa rồi, mặc dù y chỉ giao thủ ngắn ngủi với Trần Đạo Huyền, nhưng

Khương Thái Hạo có thể cảm giác được, chỉ sợ Trần Đạo Huyền chưa lấy ra

một phần mười thực lực.

Y có dự cảm, nếu đối phương toàn lực ra tay, chỉ sợ y sẽ bị Trần Đạo Huyền

trực tiếp miểu sát!

Khoảng cách giữa hai bên, chính là lớn như vậy.

Bây giờ, hai vị Nguyên Anh chân quân của Khương gia đều chỉ là Nguyên

Anh trung kỳ, cảnh giới đại đạo cũng không chênh lệch bao nhiêu.

Loại thực lực này, trong tu sĩ Nguyên Anh thực sự quá là tầm thường, căn

bản không thể chống lại chân quân đứng đầu như Trần Đạo Huyền.

Tuy rằng thực lực của Khương Thái Hạo không tính là cường đại, nhưng ánh

mắt vẫn vô cùng chính xác.

Y biết, trong một thời gian dài trong tương lai, Khương gia sẽ phải sống

dưới bóng tối của Trần gia.

Mà phòng ngự trận pháp cao giai chính là sức mạnh lớn nhất để tu sĩ

Khương gia sống sót.

Lần chiến đấu này, cũng làm cho Khương Thái Hạo nhìn ra tác dụng của

trận pháp cao giai trong đại chiến giữa tu sĩ Nguyên Anh.

Tuy rằng Khương Thái Hạo không hy vọng mượn trận pháp cao giai để đánh

bại Trần Đạo Huyền, nhưng lợi dụng phòng ngự trận pháp cao giai tự bảo vệ

mình, Khương Thái Hạo vẫn nghĩ đến.

Mà người bố trí đại trận phòng ngự lục giai, Khương Thái Hạo đương nhiên

có khuynh hướng với vị Trần đại sư vừa mới phá bỏ Tu Du Cửu Cung Trận.

Phân thân hắc bào tiếp nhận ngọc giản Khương Thái Hạo đưa tới, nhanh

chóng dùng thần thức nhìn lướt qua, nói:

- Thù lao Khương gia đưa ra, tại hạ thật sự không cách nào cự tuyệt.

- Tốt, tốt, Khương gia ta có Trần đại sư ngài gia nhập, tất có thể vững như

Thái Sơn!

Nghe vậy, Khương Thái Hạo mừng rỡ quá đỗi.

Không lỗ y hạ vốn, phải biết, viên ngọc giản mà y mới lấy ra không phải là

đãi ngộ cho khách khanh Khương gia, mà là thù lao mà bản thân Khương Thái

Hạo y lĩnh ở Khương gia.

Nhưng vì vị trận pháp sư ngũ giai thậm chí là lục giai trước mắt này,

Khương Thái Hạo cảm thấy vô cùng đáng giá!

......

Một hòn đảo cách Cực Dạ tiên thành mấy ngàn dặm.

Thân hình Trần Đạo Huyền xuất hiện trên đảo.

Không quan tâm đến hoàn cảnh hải đảo, Trần Đạo Huyền trực tiếp khoanh

chân ngồi, lập tức lấy ra một tòa tháp nhỏ mặt ngoài đầy vết nứt.

Động thiên pháp khí này lấy được từ Chân Tiên Nguyên Giới, xem ra đã ở

bên bờ vực trở thành phế liệu rồi.

Trần Đạo Huyền không để ý đến những thứ này, thân hình chợt lóe, bay vào

động thiên của tiểu tháp.

Trong động thiên.

Một ông lão gầy gò ngồi ngay ngắn trong một túp lều tranh trong sơn cốc.

Người này rõ ràng chính là Thập Tam thúc của Trần Đạo Huyền, Trần Tiên

Hạ.

Nhìn Trần Tiên Hạ thọ nguyên không còn nhiều, ánh mắt đục ngầu, Trần

Đạo Huyền ba bước đi lên trước, quỳ rạp trước mặt đối phương, đỏ mắt nói:

- Thập Tam thúc, Đạo Huyền đến trễ rồi.

Nghe được thanh âm của Trần Đạo Huyền, Trần Tiên Hạ hơi tinh thần vài

phần, trên khuôn mặt khô héo lộ ra một nụ cười.

Lão nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Trần Đạo Huyền, khàn khàn giọng nói:

- Không muộn, không muộn, có thể nhìn thấy ngươi trước khi tọa hóa, lòng

ta rất an ủi.

Trần Đạo Huyền dường như nhớ tới cái gì đó, lúc này lấy từ trong nhẫn trữ

vật ra một viên bảo châu màu đen giống như Thái Nhất Thần Thủy, mừng rỡ

nói:

- Thập Tam thúc đừng nói lời nhụt chí, ngài xem đây là cái gì?

- Đây là...

Trong con ngươi đục ngầu của Trần Tiên Hạ lộ ra một tia mờ mịt.

- Vật này tên là Thái Nhất Thần Thủy, có thể trợ giúp tu sĩ tẩy luyện thần

hồn. Có vật này ở đây, nhất định có thể giúp Thập Tam thúc ngài rửa sạch hủ

khí trên thần hồn, Trúc Cơ thành công!

Trúc Cơ!

Trần Tiên Hạ trước khi tọa hóa nghe được từ này, không thể nghi ngờ có loại

cảm giác như nằm mơ.

Từ xưa đến nay, có mấy người có thể đột phá tu vi trước khi tọa hóa, kéo dài

thọ nguyên?

Cho dù có tu sĩ như vậy, vậy cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Trần Đạo Huyền bất chấp ý nghĩ của Trần Tiên Hạ, một mạch lấy ra một bộ

đồ dành cho tu sĩ Trần gia trúc cơ.

- Thập Tam thúc, đây là Trúc Cơ đan, đây là Khí Huyết đan bổ khí huyết,

còn có cái này là Tạo Hóa Bạch Liên mà tu sĩ Luyện Khí kỳ của Trần gia ta

chuyên môn dùng để Trúc Cơ!

Trần Tiên Hạ nhìn Tạo Hóa Bạch Liên trong tay Trần Đạo Huyền, không

khỏi nhẹ nhàng vuốt ve.

Với tư cách là trưởng tộc Trần gia, Trần Tiên Hạ đương nhiên biết chí bảo

Tạo Hóa Bạch Liên giúp đỡ vô số tu sĩ Trần gia Trúc Cơ.

Chỉ là... Ta thực sự có thể Trúc Cơ?

Trần Tiên Hạ có chút mừng rỡ, càng có chút sợ hãi.

ế ầ ẩ ẵ

Không ai không sợ chết, cho dù là Trần Tiên Hạ đã chuẩn bị sẵn sàng.

Nhưng so với cái chết, Trần Tiên Hạ càng sợ tuyệt vọng.

Bởi vì năm đó tại Trấn Nam Quan, lão được các tộc huynh liều chết bảo vệ,

mới may mắn chạy được một mạng, Trần Tiên Hạ đã từng lâm vào tuyệt vọng.

Sau đó, Trần gia mưa gió phiêu diêu, Trần Tiên Hạ hầu như mỗi ngày đều

sống trong tuyệt vọng.

Nhưng hết lần này tới lần khác, lão là tộc trưởng Trần gia.

Lão không thể biểu hiện ra chút cảm xúc tuyệt vọng nào trước mặt tộc nhân,

lão phải chịu đựng, gồng gánh, miêu tả cho tộc nhân tương lai của gia tộc tươi

sáng và hy vọng như thế nào.

Cho đến khi... Trần Đạo Huyền xuất hiện.

Trần Đạo Huyền xuất hiện, mới lần đầu tiên làm cho Trần Tiên Hạ cảm thấy

Trần gia thật sự có hy vọng.

Sau đó, Trần Đạo Huyền từng bước phát triển Trần gia lớn mạnh, cũng đưa

Trần gia đến vị trí đệ nhất đại tộc Thương Châu.

Đến lúc này, Trần Tiên Hạ cảm thấy, cuộc đời này, lão đã không có bất kỳ

hối tiếc nào.

Tất nhiên, cũng không thể nói rằng không có hối tiếc.

Dù sao, Trần Tiên Hạ cũng là tu tiên giả, nếu đã là tu sĩ, cũng không có khả

năng không theo đuổi đại đạo.

Chỉ là cả đời này của Trần Tiên Hạ, dâng hiến hết thảy cho gia tộc, lúc lâm

chung trong lòng khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.

Nhưng... Trần Đạo Huyền lại nói cho lão biết, lão vẫn có khả năng Trúc Cơ

cầu đạo!

Điều này làm cho Trần Tiên Hạ làm sao không cảm thấy sợ hãi?

Lão run rẩy nhận lấy chí bảo Thái Nhất Thần Thủy từ trong tay Trần Đạo

Huyền, ngẩng đầu nói:

- Thật có thể Trúc Cơ?

- Thật sự có thể Trúc Cơ!

Trần Đạo Huyền cười gật gật đầu.

- Được! Được! Được!

Trần Tiên mừng đến phát khóc, nước mắt đầy mặt.

- Thập Tam thúc, Đạo Huyền hộ pháp cho ngài, kính xin Thập Tam thúc cứ

như vậy Trúc Cơ!

Dứt lời.

Trần Đạo Huyền lấy ra lượng lớn linh thạch từ trong nhẫn trữ vật, pháp lực

nhẹ nhàng chấn động, linh thạch trong khoảnh khắc tan rã, vô số linh khí chen

ắ ấ ầ

chúc mà ra, trong nháy mắt lấp đầy động thiên.

Nếu là có tu sĩ khác nhìn thấy loại hành vi bại gia này của Trần Đạo Huyền,

phỏng chừng sẽ chửi ầm lên.

Nhưng Trần Đạo Huyền hoàn toàn không quan tâm, vì Trần Tiên Hạ trúc cơ,

ngay cả Thái Nhất Thần Thủy trợ giúp tu sĩ Nguyên Anh đột phá đến Nguyên

Thần kỳ hắn cũng đã lấy ra, một ít linh thạch thì tính là cái gì?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play