Vừa nghe đến đây một cái là tôi muốn ba chân bốn cẳng bỏ chạy, dù sao thì cuộc gặp mặt hôm nay với Đường Nhân Kiệt, những gì nên nói hầu như đã nói hết rồi, hơn nữa, thư kí này nói hôm nay lão Nhị nhà họ Vương kết hôn ở đây, chắc cậu ta đang nói đến Trình Tiểu Vũ và chồng của cô ấy, khi nãy tôi chỉ nhìn phớt qua một cái, hơn nữa cũng không muốn đối mặt với cô ấy, dù sao thì thân phận bạn trai cũ này cũng khá ngượng ngùng.
“Ông chủ Đường còn muốn nói thêm gì nữa không? Nếu không thì tôi và Bàn Tử rút trước nhé” Tôi nói với Đường Nhân Kiệt.
“Cũng không còn gì nữa, mà hai người gấp vậy à? Còn chưa ăn xong bữa cơm cơ mà, tiếp theo tôi còn sắp xếp không ít chương trình, không chơi một chút rồi đi sao?” Đường Nhân Kiệt nói.
“Không đâu, bình thường tôi ít khi ra ngoài lắm, bây giờ tình hình trong thôn rất phức tạp, không quay về trông chừng thì trong lòng mù mịt ngay” Tôi nói.
“Đừng giả vờ nữa, không phải là cô bạn gái cũ muốn đến đây kính rượu nên trong lòng thấy không thoải mái à? Bàn Gia tôi cũng đã nghĩ sơ qua, người mà cô gái kia lấy có thể cùng đến đây kính rượu với Đường Nhân Kiệt, đoán chừng gia cảnh cũng không tệ, cho nên hồi đó vì tiền nên mới bị đá chứ gì? Cũng không biết cậu sợ cái gì, hôm nay vừa hay có Bàn Gia và ông chủ Đường ở đây, sẽ lấy lại thể diện cho cậu” Lúc này Bàn Tử lại lên tiếng.
Đường Nhân Kiệt cũng làm ra vẻ mặt kì lạ, nói: “Còn có chuyện như vậy nữa à? Trùng hợp quá nhỉ?”
“Tôi học đại học ở đây, bạn học chung ở đây cũng khá nhiều. Bàn Tử anh đừng có nói linh tinh” Tôi nói, thật sự tôi không muốn đề cập quá nhiều về câu chuyện cũ này, dù sao thì chuyện năm đó sau khi lấy hết dũng khí dẫn cô ấy về nhà rồi bị đá một cách vô cùng thảm hại cũng chỉ có một mình tôi biết. Mấy năm nay bản thân cứ dậm chân tại chỗ, cuộc đời không có bất cứ tiến triển gì, nếu như không phải có anh trai, có thể tôi còn chưa sửa được phòng ốc ở trong nhà, càng không có tư cách ngồi ở đây ăn cơm với hai người là Bàn Tử và Đường Nhân Kiệt.
Ai dè Đường Nhân Kiệt có lòng muốn giúp tôi lấy lại thể diện, liền gật đầu với thư kí, nói: “Đi đi, mời họ vào đây”
Nói xong, Đường Nhân Kiệt kéo tôi ngồi xuống, nói: “Gặp mặt chút rồi hẵn nói”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play