Đường Nhân Kiệt không biết là giả vờ hay là thật, đưa tay lên muốn chỉ lên trời mà thề, tôi vội vàng cản ông ấy lại, lúc này bảo ông ấy chỉ tay lên trời mà thề là điều không cần thiết, tôi nói: “Thật sự không biết sao?”
“Tôi thật sự không biết, nhưng việc Lưu Lão quan tâm đến Mười hai hang Quỷ không phải là chuyện ngày một ngày hai, có thể nói là đã rất nhiều năm, nhưng ông ấy vẫn luôn không có hành động gì, nếu tôi biết Mười hai hang Quỷ nguy hiểm như vậy, Phong Nhi đã không chết trong đó rồi, huầy, nếu kể đến đây thì tôi cũng nói thật vậy, thật ra tôi còn muốn biết bên trong Mười hai hang Quỷ rốt cuộc có thứ gì mà đáng để một người không thiếu thốn như Lưu Lão phải bận tâm đến vậy, đứa trẻ Phong Nhi kia tuổi trẻ tràn đầy sức sống, nó không muốn làm đầy tớ chó săn cho Lưu Lão, nên mới tự ý muốn lấy cái thứ đó ra, chuyện này chắc hẳn các cậu biết rõ, thật ra là giành càng được nhiều tài nguyên thì càng có quyền lên tiếng, tôi cũng không biết thuộc hạ của cả gia tộc Lưu Lão có bao nhiêu người giống như tôi. Mà nếu như tôi lấy ra được thứ mà lão Lưu muốn có, thế thì tất cả sẽ khác, đây chính là nguyên nhân mà đứa nhỏ Phong Nhi này chết ở trong đó, nhiều năm như vậy rồi, cứ nghĩ tới chuyện này là trong lòng tôi lại thấy khó chịu, càng như vậy thì tôi càng muốn biết bên trong đó rốt cuộc có gì” Đường Nhân Kiệt nói.
“Dựa vào năng lực của lão Lưu, nếu thật sự muốn có thứ bên trong Mười hai hang Quỷ mà cũng phải bận tâm nhiều năm như vậy sao? Bây giờ có phải là thời cổ đại đâu, người ta bây giờ dời núi lấp biển được, nói chi Mười hang ha Quỷ bé tẹo? Cùng lắm thì san bằng rồi cho nó nổ tung là được mà?” Tôi nói.
“Tôi đã nghĩ đến vấn đề này rồi, cũng từng đem chuyện này hỏi Lưu Lão, nhưng Lưu Lão nói với tôi, thứ nhất là chưa đến lúc, thứ hai là chuyện này không thể để người ngoài biết được. Cho nên tôi càng có cảm giác thứ ở bên trong đó rất quý giá, quý giá đến mức Lưu Lão không muốn để người khác biết rồi đến tranh giành” Đường Nhân Kiệt nói.
“Vẫn chưa đến lúc?” Tôi lẩm bẩm câu nói này, còn câu thứ hai thì tôi có thể hiểu được, tuy tôi không biết Lưu Lão đang kiêng dè điều gì, nhưng câu nói này lại khiến tôi cảm thấy rất kì quái. Tôi nhẩm đi nhẩm lại vài lần, nhìn Đường Nhân Kiệt một cái, từ trong ánh mắt ông ta tôi đã có được câu trả lời.
“Cái ‘lúc’ chính là khi một người có thể tự do ra vào Mười hai hang Quỷ xuất hiện. Lưu Lão muốn âm thầm làm chuyện này thì nhất định phải chờ người này xuất hiện, cho nên điều quan trọng trong chuyện này vẫn là người anh trai Tôn Trọng Mưu của tôi có đúng không?” Tôi hỏi.
“Diệp Tử cậu đúng thật là thông minh, chỉ chút là hiểu được ngay” Đường Nhân Kiệt nói.
“Thông minh gì chứ? Nếu việc này mà cũng nghĩ không ra thì đúng là đần độn, cho nên anh trai tôi vừa xuất hiện thì ông đến xác nhận trước, sau khi xác nhận anh ấy thật sự có thể tự do ra vào Mười hai hang Quỷ mới lập tức đi tìm Lưu Lão, cho nên mới có chuyện Hồng Môn Yến sau đó” Tôi nói.
“Cậu xem cậu kìa, sao có thể gọi là Hồng Môn Yến chứ?” Đường Nhân Kiệt cười rồi nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play