Mấy tiểu đạo sĩ của Đạo Ngọc Hoàng người nào người nấy đứng xem rồi vỗ tay cổ vũ vô cùng náo nhiệt, phải biết rằng trong mắt họ, đây còn là thần thú hộ sơn của Đạo Ngọc Hoàng, bây giờ vậy mà lại có người có thể ngang vai ngang vế với thần thú, thậm chí còn không hề bị lép vế?
Màn chiến đấu giữa một người một thú này kéo dài gần một tiếng đồng hồ, Giang Thành Tử nhìn ra được Xi Vưu không hề muốn hạ độc chiêu, ông ấy giống như là đang trêu ghẹo con mãnh thú này vậy, ông ấy vuốt râu rồi nói: “Đã mấy ngàn năm trôi qua, có biết bao nhiêu tiên hiền trở về với cát bụi, không ngờ thứ duy nhất còn lại, vậy mà lại là một đại ma vương trong truyền thuyết”
“Thời gian của ông ấy cũng không còn nhiều nữa” Tôi thì thầm nói với Giang Thành Tử, khí chất của Giang Thành Tử này rất giống với Hà Chân Nhân, đây mới là cảm giác của một cao nhân đắc đạo thật sự, tuy chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng lại cho người ta một cảm giác giống như cố nhân tương phùng.
Giang Thành Tử khẽ gật đầu rồi nói: “Ta biết, Hiên Viên Công Cẩn đã từng đến đây, đã nói cho ta biết một số chuyện, Diệp tiểu hữu, trước đây Đạo Ngọc Hoàng đã có nhiều chỗ đắc tội, vẫn mong cậu rộng lượng, có một số chuyện, vốn không phải là ý định của Đạo Ngọc Hoàng”
Tôi gật đầu rồi nói: “Rất nhiều chuyện đã được làm rõ rồi, không sao ạ, đều có thể thông cảm mà, con còn muốn cảm tạ ơn chưởng giáo chân nhân đã không giết con, mọi người không lựa chọn giết chết con, thật ra đã là sự khoan dung lớn nhất rồi”
Lúc này, ở trên trời một người một thú vẫn còn đang đánh nhau, tôi nhìn lên trên trời rồi hét lớn: “Được rồi, chào hỏi nhau cả tiếng đồng hồ rồi, chắc là cũng đánh đủ rồi chứ? Xuống đây đi!”
Xi Vưu nghe thấy tiếng tôi gọi, ông ấy xoay người đạp lên trên người của con quái thú Bích Thủy Kim Tinh, ôm lấy cổ của nó, quái thú Bích Thủy Kim Tinh không ngừng giãy dụa, sau đó Xi Vưu đổi thành hai tay tóm lấy hai cái sừng như sừng rồng trên đầu nó, con Bích Thủy Kim Tinh đó không ngừng vùng vẫy, cảnh tượng này, cuối cùng cũng khiến cho một lão đạo sĩ bên cạnh Giang Thành Tử nhịn không được nữa mà lên tiếng: “Chưởng giáo chân nhân, đây là thần thú trấn núi của Đạo Ngọc Hoàng chúng ta, một khi Xi Vưu bị thu phục, nếu như chuyện này mà truyền ra ngoài, há chẳng phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT