Chủ nhân Cửu U lặng lẽ đến giờ cũng lặng lẽ rời đi. Một mình tôi cứ ngơ ra nhìn mãi theo hướng ông ta biến mất, Bàn tử mấy người bọn họ tiến vào phòng lúc nào tôi cũng không biết. Đợi tôi choàng tỉnh lại từ trong cái trạng thái kia mới phát hiện Bàn tử đang ngậm điếu thuốc ngồi trước mặt tôi. Thấy tôi đã tỉnh táo lại Bàn tử cười khổ nói: “Xem ra cậu đã tỉnh táo lại rồi, nếu cứ như vậy mà chết thì Bàn gia tôi biết ăn nói thế nào với Tôn Trọng Mưu?”
“Chỉ là nghĩ một số chuyện đến thất thần thôi, anh nghĩ đi đâu vậy, ông đây anh minh thần vũ sao có thể cứ thế mà chết được” Tôi nói.
“Ê chủ nhân Cửu U đến tìm cậu nói chuyện gì có tiện kể cho Bàn gia biết không, đương nhiên nhắc trước là tôi không muốn nghe những chuyện miêu tả dáng vẻ hay mặt mũi ông ta. Nói vào trọng điểm, cậu biết Bàn gia tôi muốn nghe cái gì mà” Bàn tử nói.
“Anh cầu tôi nói cho anh biết mà cái thái độ anh như vậy hả, lại còn kén cá chọn canh?” Lời của Bàn tử khiến tôi bật cười.
“Đừng có lề mề nữa, nói mau. Cậu nói chuyện bốn cái ấn trấn hà cho ông ta chưa?” Bàn tử hỏi.
Tôi gật đầu nói: “Tôi không nhắc, nhưng hình như ông ta biết được, nói tối nay ông ta sẽ rời đi, bảo chúng ta ngày mai tới đào” Sau đó tôi kể lại một lượt những điều chủ nhân Cửu U nói với tôi cho Bàn tử nghe. Đương nhiên điều tôi quan tâm nhất không phải là chủ nhân Cửu U có phải thiên hạ vô địch hay không, đến gia tộc Hiên Viên ông ta còn không để vào mắt, tôi chỉ quan tâm đến lời giải thích của ông ta về Hàn Tuyết. Chỉ vì ông ta cảm thấy Thiên Thủ Quan Âm khá xinh đẹp cho nên mới tiện tay tạo ra Hàn Tuyết có dáng vẻ như vậy? Cái vấn đề khiến tôi đau đầu nhức óc suốt bao lâu lại chỉ vì ông ta thấy vui nên thuận tay làm ra?
Câu trả lời này của ông ta chính là điều khiến tôi ảo não nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play