Lúc Bàn Tử nói đến đây, hai chúng tôi nhìn nhau một cái, sau đó thì đột nhiên phá lên cười như chưa bao giờ cười, tôi nói đùa: “Cmn đây đúng là mấy cảnh máu chó hay dùng trong tiểu thuyết võ hiệp nè, cha ruột của anh đích thân đến dạy anh võ công, anh phát hiện ra ông ta vậy mà lại là minh chủ võ lâm, sau đó thì ông ta bị kẻ thù giết chết, anh liền đi giúp ông ấy báo mối huyết hải thâm thù rồi trở thành võ lâm chí tôn mới”
“Cái ông nội nhà cậu!” Bàn Tử cười đến chảy cả nước mắt, nhưng sau đó anh ấy lập tức không cười nữa rồi nói: “Thật sự không đùa với cậu đâu, lúc đó nhà hàng xóm của tôi có một chiếc ti vi đen trắng, tôi thường qua nhà ông ấy xem mấy tập Phong Thần Bảng, rất ngưỡng mộ đối với những vị thần tiên hô mưa gọi gió, vừa hay cũng muốn học phép thuật, nên cũng nghĩ vào một ngày nào đó cũng có một đạo nhân từ trên trời rớt xuống dẫn tôi đi rồi thu nhận tôi làm đệ tử, chớp mắt xuống núi một cái là biến thành Nhị Lang Thần. Kết quả buồn ngủ lại gặp chiếu manh, người đó cũng đến thật, nói ra không sợ xấu hổ, lúc đó tôi hoàn toàn không hề có khái niệm gì với việc ông ấy có phải là cha ruột của tôi hay không, quan trọng nhất là ông ấy dạy cho tôi những thứ mà tôi muốn học a! Ông ấy một tháng đến một lần, mỗi lần đều đến vào đêm trăng tròn, còn đúng giờ hơn là con gái đến tháng nữa, lúc ông ấy dạy tôi mấy thứ này thì không cho tôi để lộ ra cho người khác biết, nói thẳng là nếu mà lộ ra thì không cần tôi nữa. Mới đầu thì tôi giả vờ rất ổn, dù sao thì đây cũng là lời hứa giữa hai chúng tôi mà, đã hứa thì phải giữ lời. Kết quả có một lần, lúc đang chơi cùng với đám bạn, có thằng nhóc kia giống như Chaien trong Doraemon, thường hay bắt nạt tôi, hôm đó nó mắng tôi là đứa con hoang, tôi không nhịn nổi nữa, nên dùng phép thuật mà người đó dạy cho tôi dọa nó một chút, là thuật mấy quả cầu lửa nhỏ, kết quả mấy quả cầu lửa nhỏ đó đốt thằng nhóc kia suýt chút nữa là chết cháy, đám trẻ con đó lập tức ngỡ ngàng, nói tôi là yêu quái biết dùng cầu lửa, cũng may là người khác không tin, cho rằng tôi dùng diêm để đốt cái thằng nhóc đầu gấu kia thôi, suýt chút nữa thì tôi bị cha mẹ nuôi của tôi đánh nhừ tử, còn cái thằng nhóc bị lửa thiêu đó, gia cảnh cũng nghèo, lúc đó con cái cũng đông, nên tìm một thầy thuốc nhà vườn bốc ít thuốc, rồi ở trong nhà chờ chết”
“Chaien? Chẳng phải anh mới là Chaien sao?” Tôi đùa.
Bàn Tử tóm lấy một cái đệm lót sô-pha ném qua rồi mắng: “Cút, có muốn nghe kể chuyện nữa không hả? Không muốn nghe thì lượn đi!”
Tôi vội giơ tay lên đầu hàng, nói: “Được rồi Chaien gia, tôi sai rồi, à không, Bàn gia, tôi sai rồi! Sau đó thì sao? Thằng nhóc kia chết luôn à?”
“Không có, nói với cậu thế này vậy, lúc đó ý thức về pháp luật của mọi người cũng yếu kém, nên không có mấy cái kiểu như đền tiền gì đâu, mọi người cũng đều là chòm xóm với nhau, cậu nói hai đứa trẻ nghịch ngợm, một đứa đốt một đứa kia bị trọng thương, nếu đổi lại là bây giờ, chắc chắn thứ mà người ta nghĩ đến đầu tiên đó chính là vấn đề bồi thường, nhưng vào thời đó thì không, tôi bị đập cho một trận, sau đó thì bị nhốt ở trong nhà, cha mẹ nuôi của tôi cùng với người nhà của thằng nhóc kia đi ra ngoài nghe ngóng mấy bài thuốc có thể trị được vết phỏng, chưa từng nghĩ đến chuyện đi bệnh viện, lúc đó người nghèo thì đâu có dám đến bệnh viện đâu a, nên muốn tìm mấy bài thuốc dân gian gì đó thôi. Kết quả đã dùng không ít những phương thuốc dân gian, cũng không có tác dụng gì mấy, thằng nhóc đó có vẻ như không sống nổi nữa. Sau đó chúng tôi đến tìm một thầy lang, thầy lang này nói có phương thuốc bí truyền độc môn chuyên trị vết phỏng, người nhà lập tức mời lang trung đó đến nhà thằng nhóc kia. Thầy lang này cũng lợi hại thật, sau khi xem xét vết thương của thằng nhóc đó xong thì bắt đầu kê thuốc, lấy thuốc tán thành bột rồi thoa lên khắp người, khoảng ba ngày sau, thằng nhóc kia vậy mà khỏe hơn, không những khỏe lại, mà thậm chí trên người còn chẳng để lại một vết sẹo phỏng nào cả, lúc đó mọi người đều vô cùng biết ơn thầy lang đó, đặc biệt là hai gia đình chúng tôi, cho nên cha mẹ nuôi của tôi mới mời thầy lang này đến nhà dùng cơm, để chiêu đãi ông ấy, con gà mái già trong nhà chúng tôi cũng bị làm thịt, lúc này tôi mới được thả ra ngoài, mới ra ngoài xem thử một cái, tôi lập tức nhìn ngơ ra luôn, bởi vì thầy lang này, chính là cái người đó, cái người mà xưng là cha ruột của tôi đó” Bàn Tử nói.
“Ghê, vậy là cha ruột của anh ra mặt chùi đít cho anh rồi chi” Tôi nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play