Bàn tử thấy tình trạng tôi như vậy thì cũng ngơ người ra sau đó vội chạy tới nhưng bị anh trai tôi ngăn lại, anh ấy nói: “Đám hòa thượng và kinh văn này là do Thiên Thủ Quan m thiết kế ra, có thể nói là muốn dồn Diệp tử vào chỗ chết, cho nên Diệp tử càng mạnh thì năng lượng của kinh văn sẽ càng lớn, không thể làm như vậy”
Nói xong anh ấy xoay người cầm chắc dao trong tay phi thẳng về hướng tượng Địa Tạng Bồ Tát đang nhìn tôi cười lạnh kia. Muốn đánh địch phải bắt được tướng địch, dù gì tượng Địa tạng Bồ tát cũng ở trung tâm điện chính, nên dao của anh trai nhát đầu tiên chính là xông tới đó.
Ngay khi con dao của anh trai chuẩn bị đâm vào tượng Địa Tạng Bồ Tát, Địa Tạng Bồ Tát cầm hoa đã giơ ngón tay ra và kẹp con dao của anh ấy chỉ bằng hai ngón tay, con dao của trong tay anh trai đã không có cách nào di chuyển tiếp được. Trên mặt bức tượng vẫn hiện lên nét cười giễu cợt. Khoảnh khắc tiếp theo, con dao của anh trai gãy đôi, toàn thân anh ấy dường như bị một lực rất mạnh hất bay ra. Khi anh ấy ngã xuống đất, máu đã chảy ra từ khóe miệng.
“Bàn tử, mau giúp tôi điểm hồn đăng, nhanh lên!” Lần đầu tiên tôi thấy anh trai mình thảm bại như vậy, mà mới ngay chiêu đầu con dao trong tay anh ấy đã gãy. Quả nhiên đám tượng phật do Thiên Thủ Quan m làm ra này không phải là thứ anh trai tôi có thể đối phó được.
“Không!” Anh ấy trừng mắt nhìn Bàn tử.
Nói xong anh ấy lại tiếp tục xông lên.
Đúng lúc này, một bàn tay nhỏ chợt vuốt ve lên mặt tôi, đó là một bàn tay dịu dàng mềm mại, ấm áp như lông cừu, mang theo mùi thơm nhẹ dịu. Mùi hương này đối với tôi rất quen thuộc, đó là Liễu Thanh Tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT