“Anh đừng có giấu đầu hở đuôi. Anh muốn giấu diếm là bởi vì sau khi Dương Quân Tùng rời khỏi nơi này thì liền cắt tóc đi vào trong Côn Lôn. Anh đừng quên tôi vừa mới từ Ngọc Hoàng đạo trở về, tuy rằng tôi và Lục gia không được coi là khách nhưng những điều cần biết cũng đã biết tương đối rồi” Anh trai nhìn Bàn tử nói.
“Cái gì mà cắt tóc vào Côn Lôn? Anh nói cái gì tôi nghe không hiểu!” Bàn tử nói.
Tuy rằng anh ta nói như vậy nhưng tôi nhìn ra được, anh trai tôi không phải một người thích nói, những điều anh ấy nói ra nhất định có lý lẽ của mình.
“Dương Quân Tùng sau khi rời khỏi đây ba năm thì đã đi vào núi Côn Lôn ra nhập Ngọc Hoàng đạo. Lẽ nào không phải Dương Quân Tùng đã đem bí mật này đến Ngọc Hoàng đạo hay sao?” Anh trai cười lạnh nói.
“Hình như trong dân gian có lưu truyền về việc Dương Quân Tùng đi vào Côn Lôn, hơn nữa rất nhiều tư liệu lịch sử thể hiện Dương Quân Tùng sau khi đi vào Côn Lôn thì không ra ngoài nữa” Trần Đông Phương nhìn Bàn tử nói.
“Mặc kệ các người nói thế nào, Bàn gia tôi nói không biết là không biết. Rốt cuộc các người có ý gì? Muốn báo thù tôi sao? Tôi nhắc lại lần nữa bàn gia tôi không được coi là người của Ngọc Hoàng đạo!” Bàn tử tức giận nói.
“Thật sao?” Anh trai còn định nói gì nữa nhưng đã bị tôi ngăn lại. Tôi nhìn anh ấy chăm chú nói: “Anh à, không cần nói gì nữa”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT