Lúc này Bàn Tử đã khôi phục lại thể lực một mức nhất định, anh ấy đứng ở bên ngoài cửa gọi lớn: “Người ở bên trong nghe đây, đại chân nhân Lưu Thiên Tứ của Tử Phủ Sơn đang ở đây, biết điều thì nhanh chóng mở cổng thành ra đầu hàng, nếu không thì ta sẽ chém đầu thiếu chủ Diệp Kế Hoan của các người để mà tế trời đó!”
“Ông nội anh, vãi thật, anh la hét cái gì đó? Lúc đứng ở trên đó anh còn chưa nhìn thấy sao? Bên trong tòa thành này một bóng người cũng không có, những chỗ nào cần sụp thì cũng đã sụp đổ gần hết rồi, nếu anh mà gọi ra một đám bánh ú lớn thật, bây giờ anh còn có thể tạo ra một mớ sen vàng nữa sao?” Tôi cười rồi mắng.
“Nếu như đây thật sự là thành trì mà người dân Tây Tạng xây dựng nên cho chân thần Xi Vưu của họ, vậy chẳng phải cậu là tiểu thần sao? Cậu ở trong tay Bàn gia tôi, có đến bao nhiêu người thì Bàn gia tôi cũng không sợ” Bàn Tử nói.
“Được rồi, đừng có đùa nữa, bên trong này không hề đơn giản như vậy đâu” Anh trai tôi nói.
Hiện nay tâm trạng của chúng tôi vốn dĩ là không tệ, lại bị câu nói này của anh ấy tạt cho một gáo nước lạnh, chúng tôi đúng thật là không còn đùa giỡn được nữa, sau đó anh trai tôi nhấc đao lên, xung phong đi trước xông vào bên trong thành trì này.
Thật ra cũng không trách Bàn Tử học theo mấy câu thoại trong mấy cảnh chiến tranh kêu gọi người bên trong đầu hàng, chủ yếu là tòa cổ thành ở sâu trong núi tuyết này quả thật cho người ta một cảm giác như xuyên về thời cổ đại, ví dụ như tôi đây, bị Bàn Tử nói như vậy, còn thật sự cảm thấy mình là một thái tử gia mặc long bào bị trói gô cổ lại kia.
Bây giờ không nói chuyện tầm phào nữa, tình hình bên trong cũng không khác mấy so với lúc chúng tôi nhìn sơ qua khi ở bên đỉnh núi lúc nãy, nơi này thật ra có rất nhiều nhà dân đã bị sụp đổ, những thứ được bảo tồn hoàn hảo đều là một vài tòa nhà tương đối tốt, xét từ phong cách kiến trúc này, tòa cổ thành bị lãng quên này thật ra không khác mấy so với một số kiến trúc của Tây Tạng trước đây. Tuy chúng tôi không phải là chuyên gia, không phải đến đây để nghiên cứu, nhưng mà chúng tôi vẫn cảm thấy có hứng thú đối với tất cả những thứ ở đây, đặc biệt là hai nha đầu Tiểu Thất và Thu Ly, chỗ nào cũng ngó nghiêng, làm như chúng tôi đến một tòa cổ thành để du lịch thật vậy, nhưng mà chúng tôi cũng cảm thấy tò mò, nên đi theo hai nha đầu này vào trong mấy căn nhà dân kia để xem thử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play