Ngọn lửa sen vàng đó bao trùm cả đoàn Lạt Ma như “phát điên” kia, đoàn Lạt Ma này bị ánh lửa của sen vàng thiêu đến đỏ rực, điều kì lạ đó là ngọn lửa này cháy phừng phừng như vậy, nhưng chúng tôi đứng ở khoảng cách gần cũng không hề thấy nóng, thậm chí ngay là tuyết dưới chân Lạt Ma cũng không hề tan chảy, nhưng sau khi ngọn lửa lớn này tàn đi, tất cả Lạt Ma đều biến mất giữa ngọn lửa ánh vàng.
“Mấy phép thuật của Đạo gia đúng là không thể dùng kiến thức bình thường để mà hiểu được nha, tôi từng nghe Lục gia nói, Phật giáo có nghiệp hỏa, Đạo giáo có Tam muội chân hỏa, chắc thứ mà Bàn gia thi triển chính là Tam muội chân hỏa này rồi, đúng là nhìn không ra, Bàn Tử vậy mà lại có bản lĩnh như vậy” Trần Đông Phương cười nói.
Không thể không nói, chiêu này của Bàn Tử đúng thật là chói mắt, cảnh tượng còn hoành tráng mỹ lệ, tôi nhìn mà ngơ cả người, chỉ có điều ngay vào lúc chúng tôi cảm thán ngọn lửa này biến mất, Bàn Tử muốn đứng dậy, nhưng vừa đứng dậy thì lại lảo đảo rồi trực tiếp ngã nhào xuống nền tuyết, tôi muốn chạy tới kéo Bàn Tử dậy, thì Lý Thanh kéo kéo tôi lại rồi nói: “Ý tứ chút đi được không? Đây là lúc cậu nên hoảng loạn sao?”
Cũng vào lúc này, Tiểu Thất chạy về phía Bàn Tử giống như một mũi tên lao đi thì tôi mới kịp hiểu ra ý của Lý Thanh, bất giác bật cười rồi nói: “Đúng là quên vụ này thật”
“Ông bà ơi, không hiểu nổi đám thanh niên trẻ tuổi các cậu luôn đó. Tiểu nha đầu bây giờ toàn là thích mấy tiểu thịt tươi yếu không ra nổi gió, ở thời của tụi chú, người giống như Bàn Tử mới là hàng hot đó, có sức mạnh to lớn, răng lợi cũng tốt, tuyệt đối là một người giỏi giang hay làm” Trần Đông Phương cười nói.
Không thể không nói, lúc này Bàn Tử đột nhiên bùng nổ, không chỉ là để giải quyết việc cấp bách của chúng tôi, mà còn thông qua màn trình diễn rực rỡ này để hoàn toàn chinh phục được tâm hồn thiếu nữ của Tiểu Thất, chúng tôi cũng thật lòng thấy vui cho Bàn Tử, vừa nhìn thấy việc này, tôi liền cảm thấy Bàn Tử đây mới là hẹn hò yêu đương, thích, ngại ngùng, theo đuổi, còn tôi thì sao? Không kể đến Hàn Tuyết, nha đầu Thu Ly này chỉ đơn giản là muốn ngủ với tôi, còn Liễu Thanh Từ thì còn ác hơn, ngủ với tôi rồi thì thôi đi, còn lợi dụng tôi nữa! Cmn mấy chuyện này gọi là gì đây chứ?
“Chị Tiểu Thất, tuy bây giờ chúng tôi rất muốn để chị ở riêng với Bàn Tử, nhưng bây giờ chúng ta bắt buộc phải lập tức đuổi theo Liễu Thanh Từ, đến được núi tuyết để chịu đày chịu tôi này, không ai muốn việc sắp thành thì lại hỏng đâu nha!” Trần Đông Phương nói, nói xong thì chú ấy liền bước tới, đón Bàn Tử từ tay Tiểu Thất rồi vác anh ấy lên, sau đó dưới sự dẫn đường của anh trai tôi, chúng tôi lần theo dấu chân mà Liễu Thanh Từ để lại trên đất mà nhanh chóng lên đường tiến về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT