“Anh nói xem có phải hơi tà ác không, tôi cảm thấy những người này hẳn là tương đối thành kính.” Tôi gãi đầu nói.
“Chuyện như vậy còn ít sao? Nhiều lắm đấy, các tu sĩ ở thời cổ đại làm điều này rất nhiều. Trong truyền thuyết phương Tây về con cái của các vị thần, không phải đều là các tu sĩ ngủ với người khác sao. Sau đó còn nói gì mà không phải ông đây ngủ với người, mà là chúa ngủ với ngươi đấy,” Bàn Tử nói.
“Suốt ngày trong đầu anh nghĩ gì vậy?” Tiểu Thất cười mắng Bàn Tử, Tiểu Thất gần đây tâm trạng không tốt, dọc đường đi Bàn Tử vừa quan tâm vừa hỏi han, tuy Bàn Tử chưa tỏ tình, nhưng với sự thông minh lạnh lợi của Tiểu Thất, chắc chắn con bé sẽ biết được tâm ý của Bàn Tử. Chuyện nam theo đuổi nữ, chỉ cần cô gái không tỏ ra chán ghét, thì chắc chắn câu chuyện sẽ có hy vọng.
Tiểu Thất nói đến đây, Bàn Tử đỏ mặt gãi gãi đầu: “Bàn gia tôi chỉ cảm thấy lời nói của cô ta không đúng sự thật.”
“Tôi thấy là anh ghi thù vì người ta tặng anh chiếc khăn lụa mà không hôn tay anh. Tôi nói anh này Bàn Tử, bộ anh thiếu thốn lắm hả, cả một bà lão cũng không buông tha.” Tôi cười.
Lúc này Trần Đông Phương xua tay nói: “Đừng nói nữa, có người tới.”
Tai của Trần Đông Phương rất thính. Đây có thể được xem là một trong các trực giác của người luyện võ. Một lúc sau, rèm được kéo ra, khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Thanh Từ xuất hiện trong và nói: “Diệp Tử, Trác Mã lão thái thái muốn gặp anh”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play