“Bà lão mệt rồi, cần phải quay về nghỉ ngơi” Liễu Thanh Từ nói, nói xong thì dìu lấy bà lão này, đi vào trong một chiếc lều vải ở phía sau, điểm khác biệt so với lều bạt chóp tròn của Mông Cổ đó là lều bạt của mục dân trong bộ lạc này có hình vuông, nhìn giống như một căn nhà hơn.
Bàn Tử nói một cách đầy vẻ bất mãn: “Diệp Tử, cậu làm thần kiểu gì vậy? Không răn dạy con dân của cậu sao? Cậu nói xem mỗi người ai cũng có lễ nghi đầy đủ, tại sao chỉ có Bàn gia tôi là ít đi một cái vậy?”
“Anh thôi đi, chỉ là nụ hôn của một bà lão thôi mà, chứ đâu phải như một cô nương giống Liễu Thanh Từ đâu, hơn nữa, anh không sợ Tiểu Thất ghen hả?” Tôi cười nói.
“Đây là vấn đề mang tính nguyên tắc, cậu là thần, Bàn gia tôi bảo vệ cậu lâu như vậy, sao không phong cho tôi một cái chức như sứ giả hộ thần chứ hả?” Bàn Tử làu bàu.
“Vậy được, bây giờ bổn thần phong cho anh một chức là sứ giả tịnh đàn, thấy ok chưa?” Tôi cười.
Ngay vào lúc này, có hai vị Lạt Ma bước đến bên cạnh chúng tôi, họ cúi người xuống nói gì đó với tôi, vấn đề là cái tiếng này tôi nghe không hiểu, nên vội vẫy tay gọi A Vượng, A Vượng bước tới, trao đổi vài câu với Lạt Ma, xong rồi cười với tôi và nói: “Họ đã chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn cho mọi người rồi, bây giờ mời mọi người vào trong lều nghỉ ngơi trước”
Sau đó thì A Vượng lại nói thêm vài câu với các Lạt Ma, tuy là tôi nghe không hiểu, nhưng ý đại khái đó chính là giải thích với họ rằng chúng tôi nghe không hiểu ngôn ngữ của họ, cho nên anh ấy phụ trách sắp xếp cho chúng tôi là được rồi, rồi sau đó, chúng tôi được sắp xếp chia nhau ra vào mấy căn lều, còn tôi, thì lại được xếp vào trong căn lều ở ngay chính giữa, cũng chính là căn lều mới nhất, cao nhất và cũng hoa lệ nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT