Người đàn ông trung niên gật đầu rồi cáo từ. Sau khi ông ta rời đi cả căn nhà trở nên im ắng. Sau cùng vẫn là Thu Li đứng dậy nói: “Xem các người người nào người nấy cau mày nhăn mặt ủ dột không có tí tinh thần nào, có cần thiết phải vậy không? Không phải chỉ là Lý Trấn Quốc làm ra chuyện khốn nạn hay sao? Phong cách làm việc của nhà họ Lý suốt bao nhiêu năm nay các người vẫn không rõ à?”
Câu nói này của cô ta khiến tiểu Thất run lên. Tôi trừng mắt nhìn cô ta nói: “Cô nói ít lại được không”
Thu Li quay qua lè lưỡi với tôi. Trần Đông Phương dường như muốn chuyển chủ đề nên hỏi Thu Li: “Hai người tại sao lại xuất hiện ở đây?”
“Chuyện đã đến nước này tôi cũng nói thẳng, trên người Diệp tử có lắp đặt camera giám sát của tôi, nên tôi đã theo tới. Tôi nói này chú Trần, chú không phải muốn đuổi tôi đi sao, tôi cũng xem như đã cứu mạng các người đó” Thu Ly nhìn thấy ánh mắt Trần Đông Phương thay đổi, kinh ngạc nói.
“Nếu như đã đến rồi thì ở lại đi” Trần Đông Phương nói.
Nói xong Trần Đông Phương đứng dậy. Chuyện đến nước này người trong lòng cảm thấy khó chịu nhất chính là tôi, bởi tôi đã lập công lao hiển hách cho nhà họ Lý, nhưng vừa quay đi quay lại đã bị chính cậu ruột bán đứng. Trần Đông Phương vỗ vỗ vai tôi an ủi, tôi lắc đầu nói: “Không sao, Thu Li nói không sai, hơn nữa tôi cũng đã quen với việc bị lợi dụng bị bán đứng rồi”
Đúng lúc này điện thoại trong túi tôi vang lên, tôi vừa nhìn là Liễu Thanh Tư gọi đến. Vừa nhấc máy từ bên kia đã truyền tới tiếng cười quyến rũ như tiếng chuông của cô ta: “Chậc chậc, một lúc đánh chết hai mươi mấy người, không người nào được toàn thây, quả không hổ là người đàn ông của Liễu Thanh Tư tôi, mạnh mẽ lắm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT