“Bàn tử đừng lấy phụ nữ làm con tin, thả ra đi!” Trần Đông Phương nói.
“Giờ là lúc nào rồi còn muốn nói đạo lý quân tử với tôi?” Bàn tử nhổ một bãi nước bọt đỏ máu.
“Đây là nguyên tắc, thả ra đi!” Trần Đông Phương nói.
Dù có không tình nguyện đi chăng nữa, Bàn tử vẫn buông người phụ nữ đang bị uy hiếp ra. Ngay khi anh ta quay đầu lại, những người đàn ông xung quanh anh ta đều bị dọa cho xanh mặt. Mẹ kiếp không được lấy phụ nữ làm con tin thì lấy đàn ông chắc?
“Một đám thỏ đế, Bàn gia tôi cũng là bị ép thôi, các người thật sự cho rằng tôi sẽ giết chết các người hay sao. Này anh đeo kính kia lại đây!” Bàn tử chỉ vào một thanh niên đeo kính nói.
Thanh niên đeo kính bị dọa cho mặt xanh lét, run rẩy rồi ngất luôn tại chỗ. Lúc này Trần Đông Phương nói với Bàn tử: “Đừng có phí sức nữa, cũng đừng lãng phí thời gian, mau chạy thôi!”
Nói xong ông ta cùng Lý Thanh bắt đầu chạy. Tuy rằng cảnh sát trong tay có súng, nhưng xung quanh bọn họ là đám đông hỗn loạn, trong nhất thời không dám nổ súng, và nếu mấy người cảnh sát này chỉ cách hai người bọn họ trong cự ly dưới mười mét thì việc có súng hay không đều không có gì khác biệt. Hai người bọn họ nhanh chóng đánh cho đám cảnh sát ngã ra đất. Đúng lúc này một vài chiếc xe cảnh sát lao đến chỗ chúng tôi với tiếng còi inh ỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play