Nhưng tôi suy đi nghĩ lại một lượt, từ nhỏ đến lớn tuy tôi chậm tiêu, nhưng tuyệt đối không có chuyện tôi từng bị mất trí nhớ, hơn nữa chắc chắn chưa từng có một nữ nhân như thế này bước vào cuộc sống của tôi. Vốn dĩ đây là chuyện tôi chắc chắn trăm phần trăm, nhưng lúc đối diện với ánh mắt của Liễu Thanh Từ, tôi lại cảm thấy người đúng là cô ta, còn ông đây là sai!
“Liễu cô nương, tôi thấy có phải là cô nhớ nhầm gì rồi không? Hay là cô đã nhận nhầm người? Đây là lần thứ hai hai chúng ta gặp mặt nhau, lần đầu gặp mặt là ở Cổ Hoa Lâu, tôi tuyệt đối không nhớ nhầm được. Đương nhiên, nếu cô nói lúc cô năm tuổi đã từng nhìn trộm tôi cách bảy tám trăm mét, thế thì tôi chắc chắn không biết rồi” Tôi cười nói, đối mặt với Liễu Thanh Từ này tôi đã quyết định rồi, nếu như cô ta đã bày ra cái này cho tôi, thế thì tôi dứt khoát lợn chết không sợ nước sôi, bất kể cô ta có nói gì thì tôi cũng chỉ cười với cô ta mà thôi.
“Cũng phải, nếu như cậu nhớ ra tôi, thì bây giờ cậu đã leo lên người tôi rồi, chắc chắn sẽ không ngáo ngơ như thế này, lần trước cậu nhìn thấy tôi chẳng phải là gấp gấp gáp gáp lắm sao?” Liễu Thanh Từ nói xong, đột nhiên lại hơi đỏ mặt.
“Cô nương, ban nãy cô nói thế kia thì tôi còn có chút do dự không chắc chắn, nhưng cô nói thế này thì tôi xác định được rồi, chắc chắn là cô đã nhận nhầm người. Đừng nói bây giờ tôi vẫn còn là trai tân, cho dù là không phải, một nữ nhân đẳng cấp như cô tôi có nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ qua, hai chúng ta có thể nào đừng có nói xa nói gần nữa được không? Mau mau nói chuyện chính đi thôi” Tôi nói.
“Một người phụ nữ đẳng cấp như tôi đến nghĩ cậu cũng chưa từng nghĩ qua? Hàn Tuyết không được đẳng cấp như tôi sao?” Liễu Thanh Từ che miệng cười rồi nói.
Câu nói này của cô ta khiến da gà da vịt khắp người tôi lập tức dựng hết cả lên, không phải cô ta lấy Hàn Tuyết ra so sánh khiến tôi không cách gì đáp lời, mà là cô ta nói như vậy thì đã đủ chứng minh, từ lúc gặp mặt ở Cổ Hoa Lâu, chỉ trong vòng một khoảng thời gian ngắn như vậy, mà cô ta đã điều tra tôi từ trong ra ngoài không sót thứ gì, tôi có chút cười không nổi, nhưng vẫn vô cùng miễn cưỡng nặn ra một nụ cười rồi nói: “Cô nương, người nhà tôi không hề biết gì cả, nếu có chuyện gì thì cô cứ nhắm vào tôi”
“Xem cậu bị dọa cho kìa, người khác không biết cô ta là Quan m nghìn tay, chẳng lẽ cậu cũng không biết sao? Nếu như cậu cho rằng tôi không biết thật, cậu sẽ đến đây tìm tôi sao?” Cô ta nói một cách giận dỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play