Lý Trấn Quốc sờ đầu Tiểu Thất nói: “Con gái lớn như vậy rồi còn không biết xấu hổ. Được rồi, đưa Diệp Tử về khách sạn đi. À Diệp Tử, con qua đây cậu có chuyện muốn nói với con.”
Tôi hơi ngạc nhiên, nhưng Lý Trấn Quốc lại nói với giọng điệu tôi không thể từ chối được, nên tôi đứng dậy đi theo ông ấy sang một bên, ông ấy nói: “Không ngờ lại là người phụ nữ đó, vừa rồi cậu có nói với ông ngoại con, ông ấy nói con có thể tiếp cận người phụ nữ đó.”
Tôi cau mày, không biết phải trả lời như thế nào.
“Tiếp cận cô ta cũng không sao, cậu biết con còn trẻ, khi đối mặt với gái đẹp rất dễ mắc sai lầm, đặc biệt là phụ nữ như Liễu Thanh Từ, con phải giữ vững tinh thần, nếu phạm sai lầm trong vấn đề này thì không ai cứu con được đâu.” Lý Trấn Quốc nói.
Tôi tưởng ông ấy định nói gì với tôi, nhưng hóa ra là những lời này. Tôi nghĩ rằng đây là một người phụ nữ giống như Lý Sư Sư, tôi có ăn gan hùm cũng không dám đụng đến. Tôi gãi đầu nói: “Điều này thì cậu yên tâm, con cũng không dám đụng đến”.
“Tốt lắm. Cậu biết con là một đứa trẻ có chừng mực. Haiz, thực ra thà là một người khác chứ không phải cô ta. Chỉ vì là cô ta nên mọi chuyện sẽ phức tạp hơn.” Lý Trấn Quốc nói xong, không nói gì nữa, dặn dò Tiểu Thất đưa chúng tôi trở về khách sạn.
Trên xe, Bàn Tử không khỏi phàn nàn: “Chị Bảy, nói một cách hợp lý Bàn gia tôi không nên phàn nàn chuyện này, nhưng lần này Lục Gia làm việc thật sự không chu đáo, ông ấy đã gọi chúng tôi đến, Bàn gia tôi thì không nói, Diệp Tử chưa từng gặp mặt ông ngoại lần nào, hiện tại chỉ sắp xếp chúng tôi ở khách sạn, cũng không hề gặp chúng tôi? ông ấy thực sự bận đến thế à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT