Sau khi đến nhà bố vợ, tuy mới chỉ là lần thứ hai gặp mặt bố vợ và mẹ vợ, nhưng bởi vì khí chất đặc biệt của Hàn Bá Hổ, khiến cho việc tôi với Bàn Tử, với ông ấy ở cùng với nhau rất là thoải mái. Nói thế nào đây nhỉ, lúc cả nhà ở cùng nhau thì cũng được, chỉ cần lên thư phòng, lúc còn lại ba người chúng tôi, thì ông ấy hoàn toàn không còn ra vẻ trưởng bối nữa, thậm chí còn rất giống như bạn bè cùng trang lứa.
Việc Đường Nhân Kiệt xảy ra chuyện đương nhiên là Hàn Bá Hổ đã biết, nhưng ông ấy lại không biết là Đường Nhân Kiệt đã chết, ông ấy chỉ biết là Đường Nhân Kiệt biệt tăm biệt tích, phía kinh thành có cử một thái tử Đảng (con cháu của quan chức cấp cao) đến để thay thế vị trí của Đường Nhân Kiệt. Thanh niên này rất dứt khoát, vừa mới đến chưa được mấy ngày đã xử lý chuyện của tập đoàn Đại Đường được ổn thỏa, khai trừ hẳn một mớ lão thần, đề bạt một nhóm thanh niên được lên chức, còn chủ động nộp thuế cho chính phủ.
“Thanh niên đó liệu có phải mang họ Lưu không?” Tôi hỏi.
“Hình như là vậy, tên là Lưu gì gì đó, à phải rồi, Lưu Văn Thanh, chính là cái tên này” Hàn Bá Hổ nói.
Nghe đến đây, tôi cũng có chút cảm khái, con trai của Đường Nhân Kiệt chết trong Mười hai hang quỷ, đó là đứa con duy nhất, bây giờ ông ta chết rồi, tập đoàn Đại Đường mà ông ta cố gắng cả đời cứ như vậy mà bị nhà họ Lưu cử một người đến tiếp quản, cả một đời người ta mưu toan cái gì cơ chứ?
“Cậu quen nó hả?” Hàn Bá Hổ hỏi.
“Không quen, nhưng mà chống lưng của Đường Nhân Kiệt chính là nhà họ Lưu trên kinh thành, bây giờ ông ta chết rồi, nhà họ Lưu phái người đến tiếp nhận thì cũng là chuyện bình thường” Tôi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT