“Tôi sống không nổi nữa, cổ trùng của Na Đa, đụng vào sẽ chết,không thể làm liên lụy đến các người được.” Đường Nhân Kiệt khó khăn nói.
“Đừng nói chuyện này nữa, đã xảy ra chuyện gì? Sao ông lại trở nên như vậy?” Trần Đông Phương hỏi.
Đường Nhân Kiệt mở miệng định nói. Đột nhiên, trong giây lát ánh mắt ông ta trợn lên, hình như có thứ gì đó đang chui qua chui lại trong cơ thể ông ta, ông ta gần như dùng hết sức lực để nói : “Không còn thời gian đâu, Lý phu nhân, quan tài đầu rồng, ngăn bà ấy lại!”
Nói xong, vô số con sâu trắng chui ra từ bắp thịt của Đường Nhân Kiệt, ngay cả trong mắt ông ta cũng đầy sâu, ông ấy há miệng, trong miệng cũng đầy sâu, ông ấy phát ra tiếng tuyệt vọng, cuối cùng nhìn tôi và nói: “Bí mật của anh Thiên Hoa là ở…”
“Ở đâu?!” Chúng tôi bị tình trạng của Đường Nhân Kiệt khiến cho sợ hãi lùi lại, nhưng Trần Đông Phương đã tóm lấy Đường Nhân Kiệt, lớn tiếng hỏi.
Đường Nhân Kiệt mở miệng, Trần Đông Phương áp tai vào miệng Đường Nhân Kiệt, nhưng chưa đầy hai giây sau, Trần Đông Phương đã cúi đầu, Đường Nhân Kiệt nằm trên mặt đất, hai mắt mở to, miệng há hốc và không còn thở nữa.
“Ông ấy nói cái gì?” Bàn Tử hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT