Tôi cũng có cảm giác tương tự như Trần Đông Phương. Sau khi loại bỏ những thiết bị giám sát trong phòng, Bàn Tử nhìn Trần Đông Phương và hỏi: “Ông có tin lời thằng nhóc đó nói không?”
Trần Đông Phương gật đầu.
“Ông thật sự tin có vảy rồng sao?” Bàn Tử hỏi.
“Sao lại không tin? Năm đó tôi cùng anh Thiên Hoa đi Thần Nông Giá, nhìn thấy bóng của rồng. Mười hai hang quỷ có thể có long nguyên, tại sao lại không có vảy rồng chứ?!” Trần Đông Phương nhìn Bàn Tử nói.
“Long Nguyên là truyền thuyết. Ai đã từng nhìn thấy đâu? Bóng của rồng thì ở trong đá. Những gì ông nhìn thấy chỉ là một cái bóng, hoặc có thể chỉ là một hình ảnh giống mà thôi, nhưng vảy rồng thì khác. Bàn gia tôi thà tin rằng có một con cá lớn có vảy nặng mấy ngàn tấn, cũng không tin là có rồng,” Bàn Tử vừa nói vừa ngồi trên ghế sô pha.
“Cậu là người của Ngọc Hoàng Đạo, cậu tin rằng có sự tồn tại của Nguyên Thủy Thiên Tôn, càng tin rằng có thần linh, Bàn Tử cậu còn có thể mời thần linh xuống trần gian, vì cái gì không tin là có rồng?” Trần Đông Phương hỏi.
“Cái đó không giống nhau, Bàn Gia tôi có thể mời thần, nhưng những thứ đó chỉ là cái bóng. Thần là ý nghĩ của vạn vật chúng sinh, nhưng rồng chỉ có thể nhìn thấy, chứ không thể chạm vào. Đâu có giống nhau đâu?” Bàn Tử nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play