Cứ như vậy cho đến khi trời sáng, Trần Thanh Sơn cùng với mấy thôn dân ngày thường có mối quan hệ tốt với tôi đã đến nhà tôi từ sớm tinh mơ, hàng xóm láng giềng cũng đến không ít, những chuyện hiếu hỉ ở nông thôn đều là mọi người thu xếp lo liệu, những chuyện vui như kết hôn sinh con thì đông người đến và náo nhiệt hơn một chút, còn những chuyện đám tang hậu sự thì là một chuyện cần rất nhiều người, nào là phải đào huyệt, phải khiêng quan tài, phải làm cơm, phải chủ trì tế bái, mọi người vừa đến thì để ý đến cánh tay của tôi trước tiên, con mèo đó ra tay đúng thật là tàn độc, mấy vết máu hằn sâu đó vẫn còn đau nhoi nhói, họ hỏi tôi bị làm sao thế, tôi nói là bị mèo hoang cào, lập tức họ đều không mấy vui vẻ mà nói với tôi: “Cậu đúng là sơ suất quá đi, may là bên trong quan tài không có thi thể đó, nếu không thì mèo trá thi là toang ngay?”
Xem ra mọi người đều biết về lời đồn mèo trá thi này, tôi cười cười với họ, cũng không nói gì nhiều, nếu như tôi nói với họ con mèo đó có thể là một con mèo ăn thịt tiểu quỷ mà lớn, đoán chừng họ bị dọa cho sợ ngất mất.
Sau khi thu xếp xong xuôi chuyện bên này thì cũng đã hơn mười giờ, nếu như ở nông thôn mà an táng người chết thì đều sẽ tìm một thầy phong thủy đến xem ngày, trước đây đều là do Hà Tiên Cô đến chủ trì, nhưng ở đây đã có Bàn Tử rồi, đương nhiên không còn cần đến những người khác nữa, đợi đến khi những chuyện như nắp quan tài được đậy xong, rồi phủ một lớp vải lên trên quan tài, bên trên còn thêu các loại hoa văn đủ màu, hoa văn trên đó đều là kiểu như trên áo liệm, rồi lại quấn một sợi dây thừng, thì bắt đầu do Bàn Tử đến cầu phúc xem giờ, còn về mồ mả, Bàn Tử đương nhiên là đã xem xong từ trước rồi, chính là ở ngay dưới chân núi Phục Ngưu, Bàn Tử nói ở chỗ đó phong thủy cực tốt, con cháu thịnh vượng.
Hôm nay Bàn Tử ăn mặc cũng khá là chỉnh tề, bởi vì quan hệ giữa chúng tôi rất tốt, anh ấy thậm chí còn đeo cả khăn tang, thấy đã hơn mười giờ, Bàn Tử liền đi đến thắp nhang, bắt đầu xem giờ, nhưng điều kì lạ đó là, sau khi Bàn Tử thắp nhang xong, ba cây nhang, chỉ có hai cây là cháy bình thường, còn một cây ở giữa thì cháy trụi hết một mạch, đổi nhang hai lần cũng đều y như vậy, lúc này mọi người đều nhìn thấy, cũng đều cảm thấy kì lạ, tôi liền bước đến hỏi Bàn Tử: “Bàn gia, lại bày ra trò gì nữa thế?”
“Tôi bày ra chuyện này hồi nào? Ông cụ quá là lợi hại đi, bên trong quan tài này chỉ để có mấy bộ đồ mà đã lợi hại như vậy rồi! Ông ấy vậy mà lại có chuyện muốn nói với tôi!” Bàn Tử nói.
“Ông nội hả? Ông muốn nói với anh chuyện gì thế?” Tôi bị dọa cho một phen, nói.
“Cây nhang ở chính giữa quay về hướng Bắc, ông cụ đang đợi một vị khách từ phương Bắc tới” Bàn Tử nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play