Tôi do dự một hồi, nói: “Chú Đông Phương, cháu nói thật với chú, cuộc điện thoại này của chú đã đến chậm một chút rồi, chúng cháu quả thật cũng đã đoán ra tác dụng của tấm bia đầu rồng đó, nhưng cũng đã vô tình nhấc tấm bia đầu rồng đó ra khỏi mắt phong thủy, sau khi nhấc nó ra, mắt rồng trên bia đầu rồng chảy máu, nhưng ở đây có một cao nhân, dùng bùa chú đóng mắt rồng lại rồi đem bia đầu rồng đặt lại chỗ cũ rồi”
Sau khi tôi nói xong, Trần Đông Phương ở đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, cuối cùng, chú ấy thở dài một cái, nói: “Chuyện mà cha tôi lo sợ nhất cũng đã xảy ra rồi, Diệp Tử, bây giờ cậu đi tìm Trần Trụ Tử, đây là bước sắp xếp cuối cùng của ông Ba của cậu, cậu nói với anh ta chuyện tôi gọi điện cho cậu, anh ta khắc biết nên làm thế nào”
Lời nói của Trần Đông Phương, nói ra khiến người ta có một cảm giác không thể từ chối, tôi gật đầu, nói: “Được”
“Còn nữa, tôi hy vọng cậu có thể nghĩ cách, trước khi tôi trở về, thi thể của cha tôi không được hỏa táng, cho dù có xảy ra chuyện gì, tôi biết bây giờ trong lòng cậu có rất nhiều nghi vấn, đợi sau khi tôi quay lại tôi sẽ cho cậu một lời giải thích” Trần Đông Phương nói.
Tôi cảm giác nhờ cú điện thoại này của Trần Đông Phương, có lẽ tất cả mọi chuyện sẽ có một cơ hội để xoay chuyển, xem ra đối với chuyện của cả Phục Địa Câu này, không chỉ ông Ba, mà bao gồm cả người con trai Trần Đông Phương này của ông Ba cũng hiểu rất rõ, từ cuộc điện thoại này của Trần Đông Phương có thể thấy, mạch suy nghĩ của Trần Đông Phương rất mạch lạc rõ ràng.
“Ngoài Trần Trụ Tử ra, chuyện này không được kể với bất kì ai, bao gồm cả Bàn Tử bây giờ đang ở Phục Địa Câu đó, thậm chí cả người anh trai Tôn Trọng Mưu của cậu, bởi vì ở Phục Địa Câu, người mà ông Ba tin tưởng nhất chính là cậu và Trần Trụ Tử” Trần Đông Phương nói xong thì lập tức tắt máy.
Cuộc điện thoại của Trần Đông Phương khiến tôi cực kì phấn chấn, nhưng câu nói cuối cùng của chú ấy cũng khiến tôi rất căng thẳng, quả thật tôi đối với Bàn Tử cũng có chút phòng bị, nhưng bây giờ Trần Đông Phương lại bảo tôi ngay cả người anh trai Tôn Trọng Mưu của tôi cũng đừng tin, câu nói này đã đâm trúng nơi bí mật nhất trong lòng tôi. Tôi không muốn tin cũng không muốn thừa nhận, sâu thẳm trong lòng tôi quả thật có một mối hoài nghi đối với anh trai, tất cả những gì mà anh ấy làm đều quá thần bí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play