Mấy người cảnh sát này đều rất trẻ có lẽ chưa từng trải qua việc như thế này. Bị một đám thôn dân vây quanh thì rất hoảng, tôi lúc này cũng hơi hoảng hốt, nhưng không cần biết công hay tư tôi đều phải ngăn cản mâu thuẫn phát sinh thành bạo lực. Đồng thời tôi cũng biết tôi không phải họ Trần, nông thôn có kiểu thiên kiến khá nặng về dòng tộc, đến ông Ba người đức cao vọng trọng cũng từng nói ra câu tôi họ Diệp chứ không phải họ Trần, đừng nói đến những người nông dân này. Cho dù tôi có sinh ra và lớn lên ở đây thì trong mắt bọn họ tôi vẫn là người khác họ.
“Trưởng thôn, phải ngăn họ lại, không được để họ gây chuyện” Tôi nói với Trần Thanh Sơn.
“Dừng lại cho tôi” Trần Thanh Sơn quát lớn một tiếng. Giọng của ông ta rất to khiến đám thôn dân dừng lại.
“Anh là trưởng thôn nhưng cũng là người họ Trần. Tổ tông xưa kia đã chôn đá đầu rồng xuống giờ xuất hiện điều dị thường đây chính là sự cảnh cáo của tổ tiên không được để đám cảnh sát này mang bia đá đầu rồng đi, anh là đồ bất hiếu!” Trần Nhị Cẩu nói. Những lời này của Trần Nhị Cẩu rất rõ ràng muốn lôi tổ tiên nhà họ Trần ra để kích động người dân, những thôn dân vừa bị Trần Thanh Sơn quát cho dừng lại lại tiếp tục nhao nhao lên.
Tôi thực sự muốn xông lên vả cho Trần Nhị Cẩu hai cát bạt tai. Bình thường danh tiếng của Trần Nhị Cẩu mặc dù khá nhất trong số ba anh em họ Trần, nhưng những người qua lại với hắn đều biết thằng này cũng thuộc dạng tiểu nhân không phải dạng vừa. Trần Thanh Sơn trừng mắt với Trần Nhị Cẩu mắng: “Mày không nói không ai bảo mày câm, ông đây chưa từng nói sẽ để ai mang bia đá đầu rồng đi! Nhưng các người ai dám động tay với cảnh sát chính là chống người thi hành công vụ, đều phạm pháp! Ai dám làm bừa sau này đi ăn cơm tù thì đừng trách ông đây không nhắc nhở!”
Trần Thanh Sơn nói xong thì quay đầu nói với tiểu Vương: “Cái thứ này vậy mà lại chảy ra máu, nhưng nó thực sự là đồ mà tổ tiên Trần Gia đã chôn xuống, không có liên quan gì đến vụ án. Giờ tình hình các anh cũng đã thấy rồi, chắc hôm nay các anh không mang đi được đâu”
Mặt tiểu Vương vẫn còn xanh lét liền gật đầu nói: “Pháp y đã thu mẫu máu rồi, quay về làm hóa nghiệm sẽ rõ, nếu không có gì bất thường là tốt nhất. Nhưng nếu như trong đó thực sự có thi thể vẫn mong mọi người bảo vệ vật chứng cho tốt, có khi thứ này lại có liên quan đến cái chết của Trần Văn Hải”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT