Từ khi xuyên đến hiện đại, nghiêm túc mà nói, Dung Hành chưa có một ngày nào thật sự thảnh thơi.
Hai ngày nay biết rằng Tống Viên đã khôi phục ký ức, lòng hắn luôn thấp thỏm không yên, niềm vui khi tìm lại được nàng nhanh chóng tan biến, thay vào đó là nỗi hoảng sợ tột cùng, hắn sợ, thực sự rất sợ rằng sẽ phải quay lại những tháng ngày nàng không ở bên cạnh hắn.
Vì lo lắng quá độ, cộng thêm cơn ác mộng nhắc nhớ hắn về những ngày tháng điên cuồng tìm kiếm nàng năm xưa, sáng hôm sau tỉnh dậy hắn đã đổ bệnh.
Tôn Khải Minh giờ đây không chỉ là tài xế mà còn kiêm luôn trợ lý đời sống của Dung Hành, đảm nhiệm nhiều việc tất nhiên lương thưởng cũng tăng theo.
Anh ấy bước vào phòng thấy Dung Hành mặt đỏ bừng, uể oải không nhấc nổi người thì lập tức biết hắn bị bệnh, anh ấy không dám chậm trễ mà lập tức đưa hắn đến bệnh viện.
Trên xe Dung Hành nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng khàn khàn cất lên: “Không đến bệnh viện nhân dân.”
Dù Tôn Khải Minh thắc mắc nhưng vẫn lập tức đổi hướng, dẫn hắn đến một bệnh viện tư nhân. Anh ấy có thể cảm nhận được ông chủ cũng không ốm nặng lắm, nhiều nhất chỉ là cảm sốt, không cần phải đến bệnh viện tuyến ba, đến bệnh viện tư nhân để khám cảm sốt cũng đã dư dả rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play