Dung Đình không có thời gian để buồn bã hay đau khổ.
Làm Thái tử đã bận, làm Hoàng đế lại càng bận hơn. Năm nay cậu mới mười ba tuổi, may mà phụ hoàng ảnh đế kia của cậu cũng không đến nỗi tệ. Ngay từ hai năm trước khi thực hiện kế hoạch giả chết bỏ trốn, người đã dần dần sắp xếp mọi thứ lót đường cho cậu. Giờ đây cậu nắm giữ đại quyền, không cần phải cúi đầu nhẫn nhịn như tiểu Hoàng đế tiền triều, nửa năm trước cậu đã thay phụ hoàng xử lý chính sự một thời gian dài, đến khi chính thức tiếp nhận giang sơn, trong ngoài đều ổn định, cũng không có giặc ngoại xâm, mưa thuận gió hòa, mặc dù bận rộn nhưng cậu vẫn có thể xoay xở được.
Cậu đã hứa với mẫu hậu sẽ bảo vệ tốt đôi mắt, không thức đêm đọc sách, chiều tối hôm nay, sau khi phê duyệt tấu chương và dùng bữa xong, cậu muốn đi dạo để tiêu thực. Mùa thu trời tối sớm nhưng thời tiết dễ chịu, con người cũng thư thái, điều duy nhất khiến cậu không hài lòng chính là không có ai trò chuyện cùng.
Đứng ở nơi cao thì lạnh lẽo, ở vị trí Hoàng đế này, muốn tìm một người tri kỷ gần như là chuyện viển vông.
Cậu chậm rãi bước đi, cố gắng thư giãn đầu óc, đi bộ sau khi ăn, sống thọ đến chín mươi chín. Lúc còn ở hiện đại, cậu thường xuyên đi dạo với mẫu hậu, khi ấy, đó thực sự là khoảng thời gian đẹp hiếm hoi trong đời cậu.
Không biết phụ hoàng và mẫu hậu đã đoàn tụ chưa?
Nghĩ đến cảnh mẫu hậu đòi lại công bằng cho mình, hành hạ phụ hoàng một trận, cậu không nhịn được mà bật cười trộm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play