Dung Đình làm phó lãnh đạo cũng không hẳn là một chuyện vui vẻ gì.
Có lẽ vì tuổi còn nhỏ, Dung Đình phát hiện một số đại thần cứ coi cậu như trẻ con mà dụ dỗ. Ở hiện đại, cậu đúng là trẻ con thật nhưng ở triều Đại Diệp, cậu đã mười hai tuổi rồi, dù thế nào cũng không thể xem là trẻ con nữa chứ? Nếu cậu vẫn là trẻ con, vậy sao đám đại thần kia cứ dâng tấu khuyên cậu lập Thái tử phi chứ?
Thế nhưng khi thực sự xử lý công việc, Dung Đình mới cay đắng nhận ra, người chỉ cách một bước giữa vị trí thứ hai và vị trí đầu tiên nhưng đãi ngộ lại khác nhau một trời một vực...
Cũng vào lúc này cậu mới hiểu được vì sao trong hoàng gia, quan hệ giữa cha và con lại được mô tả bằng bốn chữ quân thần phụ tử. Trước tiên là vua tôi, sau đó mới là phụ tử.
Những người trung thành của cậu cũng đã nhiều lần ám chỉ hoặc nói thẳng rằng làm Thái tử thì phải khiêm tốn. Chức vị Thái tử nếu tính toán kỹ thì từ xưa đến nay còn nguy hiểm hơn cả làm Hoàng đế.
Mặc dù phụ hoàng chỉ có một đứa con là cậu nhưng phụ hoàng đang ở độ tuổi tráng niên, chỉ cần muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể sinh thêm một đệ đệ cho cậu.
Cuộc sống không dễ dàng, Dung Đình thở dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT