Đúng là đứa bé hư, mẫu phi bị tính kế, con lại xem hăng hái như vậy.

“Thục phi tỷ tỷ.”

Thục phi cười nhạt nhìn túi thơm trong tay nàng ta, nói một câu không rõ ý:

“Ta nhớ Trương quý nhân yêu thích y thư, chắc cũng rất am hiểu y lý?”

Nghe vậy, biểu cảm của Trương quý nhân không tự nhiên, nàng ta tự giễu:

“Tỷ tỷ nói đùa, y thư khó hiểu, muội lại ngu dốt, đọc nhiều lần vẫn không hiểu, chỉ là giết thời gian mà thôi.”

“Không như tỷ tỷ, được hoàng thượng sủng ái, tất nhiên...”

Sau đó nàng ta tỏ vẻ hoảng sợ, cúi đầu xin lỗi: “Thục phi tỷ tỷ thứ tội, là muội thất ngôn.”

“Tiếng tỷ tỷ này ta không dám nhận, ta nhớ Trương quý nhân lớn hơn ta một tuổi.”

[Phải như vậy, mẫu phi tiếp tục, mắng bà ta!]

Trương quý nhân cúi đầu nhận sai: “Là thần thiếp không biết tốt xấu, vọng tưởng gọi Thục phi nương nương là tỷ tỷ.”

“Đủ rồi!” Thục phi không kiên nhẫn ngắt lời: “Túi thơm này ngươi tự giữ đi, hoàng thượng luôn không thích mùi hương phấn.”

Trương quý nhân cúi đầu che giấu ý hận trong mắt, biết hoàng thượng không thích, ngươi còn bảo ta giữ, đang châm biếm ta không gặp được hoàng thượng sao!

[Mẫu phi tuyệt vời, giết người không thấy máu!]

Nói dễ hiểu chính là

Ta không cần, hoàng thượng không thích thứ này.

Gì! Ngươi không biết sao? À đúng rồi, hoàng thượng không đến chỗ ngươi, ngươi không biết cũng bình thường.

[Hahaha, xem kìa, nàng ta sắp không chịu nổi rồi.]

[Mẫu phi đã như vậy, mình cũng thêm một nhát! Để người hạ độc lộ diện nhanh hơn!]

Sở Yêu Yêu lấy chiếc nhẫn hoàng tổ mẫu cho ra, chơi đùa, trước tiên là đeo lên tay mình, đeo lần lượt hết mười ngón tay.

Sau đó nắm tay mẫu phi, muốn đeo cho nàng.

Có thể nói, khoe khoang rất đầy đủ.

[Không tin ngươi còn nhịn được!]

Thục phi biết nhi nữ muốn ép Trương quý nhân sớm ra tay, cũng chiều theo nàng.

Thục phi nhẹ giọng quở trách : “Yêu Nhi, đây là ban thưởng của hoàng tổ mẫu, không thể tùy tiện chơi đùa, mẫu phi giúp con giữ trước.”

Sau đó Thục phi bế Yêu Yêu lên kiệu, phóng đi, đã hứa với hoàng thượng, nàng còn phải đi Phượng Nghi cung giúp hoàng hậu chuẩn bị cung yến.

Chỉ còn lại Trương quý nhân tức giận run người.

Nàng ta ném túi hương xuống đất, giẫm mạnh vài cái, hung ác nhìn hai người rời đi.

Lý Uyển Chi được hoàng thượng sủng ái thì thôi đi.

Con của nàng lại được Thái hậu ưu ái!

Nghĩ đến điều gì đó, khóe miệng nàng ta nở một nụ cười lạnh, chỉ sợ có phúc báo nhưng không có mạng hưởng!

***

Phượng Nghi cung, nhìn thấy Thục phi bế Yêu Yêu vào, hoàng hậu tiến lên đón lấy Yêu Yêu.

“Yêu Yêu đã dùng thiện chưa? Đây là bánh sữa mới ra lò, con có muốn thử không?”

Nói xong, hoàng hậu cầm một miếng, đưa đến miệng nàng.

Sở Yêu Yêu theo bản năng mở miệng, hương sữa đậm đà lan tỏa, còn có hương hoa, đôi mắt to như quả nho của nàng híp lại, chân nhỏ đung đưa, ăn rất vui vẻ.

Thấy tiểu oa nhi ăn vui vẻ, hoàng hậu cũng vui.

Yêu Yêu cứu thái tử, tức là cứu nàng ta, cứu cả Chu gia, nay Yêu Yêu ở trong lòng nàng, chính là tiên nữ nhỏ dưới chân Phật.

Phải yêu thương, phải cưng chiều.

“Mẫu hậu đúng là thiên vị, nhi thần ngồi đây lâu như vậy, người cũng không hỏi con đã ăn chưa.”

Thái tử làm bộ uất ức.

Hoàng hậu chỉ tay vào y, cười nói: “Nhi tử à nhi tử, lớn như vậy rồi còn ghen tỵ với Yêu Yêu.”

Hệ thống: Đề nghị ký chủ nhanh chóng đến lãnh cung, có chuyện lớn!

Giọng nói đột ngột này làm Sở Yêu Yêu suýt bị nghẹn.

“Khụ khụ khụ...”

Thục phi đút cho nàng một ngụm trà sữa, mới đỡ hơn một chút.

[Của ai?]

Hệ thống: Trương quý nhân đi gặp Thúy Nhi, không phải cô muốn chứng cứ sao? Đi đi, bắt quả tang!

[Chắc chắn là ta và mẫu phi làm bà ta tức giận, nhịn không được nên muốn ra tay với chúng ta.]

Tay Thục phi siết chặt.

Trương quý nhân muốn ra tay?

[Nhưng mình phải nói với mẫu phi thế nào đây, Trương quý nhân và Tiểu Nhi gặp nhau ở lãnh cung?]

Sở Yêu Yêu lo lắng gãi đầu.

Thục phi nghe vậy liền nhìn hoàng hậu: “Thần thiếp có việc muốn cầu hoàng hậu giúp đỡ.”

Hoàng hậu vỗ tay nàng, nhẹ giọng nói: “Muội và ta là tỷ muội, còn nói gì cầu với không cầu?”

“Muội muốn tới lãnh cung, gặp Lý Dung Nghi.”

Nghe cái tên này, vẻ mặt hoàng hậu lập tức trầm xuống.

Sở Yêu Yêu nhảy xuống khỏi đùi hoàng hậu, nắm tay mẫu phi, tỏ ý mình cũng muốn đi.

Thái tử tự nhiên cũng nghe tiếng lòng của Yêu Yêu, nói: “Nhi thần cũng muốn đi, hỏi bà ta tại sao lại muốn hại ta.”

Suy nghĩ một lát, hoàng hậu gật đầu: “Bản cung cùng đi.”

Thế là, mấy người cùng đi về phía lãnh cung.

Vừa đi, Khải Tuyên đế liền đến Phượng Nghi cung.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play