“Không, cháu đói lắm, cháu rất thèm ăn cơm dì Phạm nấu!”
Trong lòng Ninh Ngưng có chút xúc động. Kiếm được tiền, cô có thể tự mua đồ ăn, muốn ăn gì cũng được. Nhưng được người khác quan tâm, nấu riêng cho mình một bữa cơm, từ khi xuyên sách đến giờ, chuyện này gần như không còn xảy ra nữa.
Ninh Ngưng kéo dì Phạm vào sân sau, háo hức kê bàn ra. Dì Phạm nhìn quanh thấy sân phơi đầy khay nướng, bốn phía sạch sẽ ngăn nắp. Còn chưa kịp khen, quay đầu lại đã thấy cô nhóc đang ngấu nghiến ăn cơm với rau.
“Cô nhóc này, ăn chậm thôi! Bán đồ ăn mà để mình đói thế này, nói ra không sợ người ta cười à!”
Ninh Ngưng ôm hộp cơm cười hì hì, miệng nhồm nhoàm nói: “Ngon lắm, còn ngon hơn cả nhà ăn quốc doanh nữa!”
Chỉ là món đơn giản như đậu đũa xào thịt và cải chua cay, nhưng với Ninh Ngưng, ngon đến mức ăn mà cảm nhận được mùi vị của gia đình.
Dì Phạm tuy trách cô ăn nhanh, nhưng trong lòng lại xót xa, sợ cô bị nghẹn nên đứng dậy rót nước cho cô.
“Ăn chậm thôi, uống chút nước rồi ngồi nghỉ ngơi.”
Ninh Ngưng ngoan ngoãn gật đầu, giảm tốc độ ăn: “Dì Phạm, hôm nay dì nghỉ à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play