Nói xong, cậu ta không kìm được liếc nhìn Triệu Tiểu Vũ, ánh mắt thoáng chút ghen tị. Là đồ đệ của bà chủ Ninh, ở khu vực Tô Giang Hải này, chỉ cần tin tức ấy lan truyền, cửa nhà cô gái chắc chắn sẽ không lúc nào ngớt người gõ cửa.
Dù không biết cô gái này đã gặp được cơ duyên gì để được bà chủ Ninh thu nhận, nhưng cậu ta vẫn không khỏi cảm thán: “Đúng là may mắn thật.”
Triệu Tiểu Vũ mỉm cười chân thành, nhẹ giọng đáp lại: “Cảm ơn anh, đã làm phiền rồi.”
Cô ấy đã từng nghe Lý Tiểu Chanh kể về câu chuyện của Hà Kiệt. Lúc này nhìn cậu ta, mái tóc cắt ngắn gọn gàng, khuôn mặt đầy sức sống, cô ấy khó lòng liên tưởng đến chàng trai ngày xưa với mái tóc mái che kín mắt mà Lý Tiểu Chanh từng nhắc đến.
Có vẻ như, người được bánh ngọt cứu rỗi, không chỉ có cô ấy, mà còn rất nhiều người khác nữa.
Phòng của Ninh Ngưng là một căn hộ nhỏ, bên trong là phòng ngủ, bên ngoài là một phòng tiếp khách nhỏ với đồ nội thất bằng gỗ đỏ. Giữa hai phòng có một vòm cửa hình trăng làm vách ngăn, treo rèm lụa mỏng, ánh sáng có thể xuyên qua nhưng không nhìn thấy bên trong. Vừa bước vào, họ đã ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của trái cây.
Hương thơm tươi mát lập tức xua tan mệt mỏi sau chặng đường dài của Ninh Ngưng, khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm và thư thái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play