Ông cụ Hứa nghe xong, chống gậy định đứng dậy: “Đến rồi à? Mau, đỡ tôi ra ngoài!”
Lúc này, Ninh Ngưng đã bước lên hiên nhà. Nghe vậy, cô lập tức tăng tốc bước vào, nói: “Ông cụ Hứa, ông cứ từ từ, để cháu đến thăm ông là được rồi!”
Ông cụ Hứa nghe thấy giọng cô, ánh mắt sáng ngời nhìn sang. Thấy cô dù ngồi tàu lâu nhưng vẫn tràn đầy sức sống, thần thái rạng ngời, ông cụ không kìm được gật đầu liên tục: “Tốt! Tốt lắm! Tốt lắm!”
Liên tục thốt ra ba chữ “tốt”, rồi ông cụ chìa tay ra, ra hiệu cô lại gần.
Ninh Ngưng nắm lấy tay ông cụ, đỡ ông cụ ngồi xuống lại ghế: “Ông cụ Hứa, lâu rồi không gặp, sức khỏe của ông vẫn tốt chứ?”
“Cảm ơn cháu đã nhớ đến ông, sức khỏe vẫn tốt, ăn ngon ngủ kỹ, chỉ có điều ông rất thèm món điểm tâm cháu tự tay làm! Lần này cháu đến đây, ông nhất định phải ăn cho đã, để sau này cháu đi rồi, ông khỏi phải ngày ngày nhớ mong!”
Ông cụ Hứa vỗ nhẹ tay Ninh Ngưng, không hề giấu giếm tình cảm yêu quý dành cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play