“Thuốc lá thì thôi đi. Tôi họ Tống. Muốn làm thân với tôi, trước tiên ông phải nói rõ, hai người là loại họ hàng nào của bà chủ Ninh. Đừng nói với tôi là bố ruột và mẹ kế đấy nhé?” Lão Tống nhìn kỹ mặt Ninh Vũ Quân, tỏ vẻ nghi ngờ.
“Đúng thì sao? Chúng tôi là bố ruột và mẹ kế của Ninh Ngưng. Thế nào?!”
Lão Tống nhìn Tạ Đào với vẻ khinh bỉ, sau đó quay sang Ninh Vũ Quân nói: “Chẳng thế nào cả. Chỉ là những lời đồn về các người, quả thật không sai. Các người gõ cửa lâu thế, bà chủ Ninh vẫn không mở, rõ ràng là hoặc cô ấy không có ở nhà, hoặc chẳng muốn dính dáng gì tới các người.”
“Đừng gõ nữa, làm phiền bọn tôi ngủ. Lần sau mà còn ồn ào, tôi không nể mặt bà chủ Ninh đâu, để cảnh sát đến giải quyết, lúc ấy các người đẹp mặt!”
Cảnh cáo xong, lão Tống quay về phòng.
Tạ Đào nhìn Ninh Vũ Quân, ánh mắt đầy tức giận. Bà ta hằn học nói: “Xem đi, cái con gái anh sinh ra đấy, ngay cả bố ruột cũng không coi ra gì. Gọi lâu thế rồi, đừng nói là mở cửa, một tiếng đáp lại cũng chẳng có. Ninh Vũ Quân, anh làm bố mà có nhục không cơ chứ!”
Ninh Vũ Quân nghe xong, cất bao thuốc vào túi áo, ngước nhìn lên tầng hai của Ninh Ký, nơi cửa sổ vẫn chưa hề sáng đèn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play