Qua một hồi lận đận, họ đã chậm hơn một tiếng so với lúc Ninh Thanh Sơn bị bắt đi.
Nghĩ đến những chuyện đáng sợ từng nghe về cuộc sống trong tù, Tạ Đào không khỏi lo lắng cho Thanh Sơn của bà ta. Tim bà ta thắt lại, đau nhói, nghĩ đến việc con trai mình chắc chắn sẽ chịu không ít khổ sở!
Trước tiếng giục giã liên tục của Tạ Đào, cuối cùng Ninh Vũ Quân cũng đạp xe vào tới thị trấn. Nhưng vừa vào đến nơi, trong đầu ông ta bỗng hiện lên khuôn mặt đẫm nước mắt của ai đó, khiến tốc độ xe chậm dần.
“Đạp nhanh lên đi! Thanh Sơn ở đồn cảnh sát không biết phải chịu bao nhiêu ấm ức. Mau tìm con bé đó, Thanh Sơn mới được thả ra sớm!”
Lời Tạ Đào làm Ninh Vũ Quân bừng tỉnh. Ông ta lần theo ký ức lần trước đến đây, đạp xe về phía tiệm bánh Ninh Ký.
Khi thấy mặt tiền tiệm bánh đã thay đổi rất nhiều, với hai con sư tử đá oai vệ trước cửa, Tạ Đào – vốn không biết chữ – quay sang hỏi Ninh Vũ Quân: “Có phải đây không? Đừng nhầm chỗ đấy.”
Dù thường ngày rất đanh đá, nhưng rốt cuộc bà ta vẫn là một người phụ nữ nhà quê. Khi vào thành phố, bà ta có chút e dè, lại sợ gây rắc rối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT