Trưởng thôn kéo ghế đến ngồi cạnh Ninh Vũ Quân, thở dài: “Vũ Quân này, tôi biết ông cũng khó xử. Dù ông không nói ra, nhưng tôi hiểu rõ trong lòng ông nghĩ gì. Ông cũng biết là trước kia không bảo vệ được con gái, giờ chẳng còn mặt mũi nào gặp lại nó.”
“Nhưng hai người vẫn là bố con mà. Dẫu sao, máu mủ vẫn không thể dứt được. Chẳng lẽ cả đời không liên lạc sao? Ông nghĩ thế đúng không?”
“Giờ làng Ninh Gia Trang lâm vào tình cảnh khó xử. Nếu không phải vì lý do này, tôi thực sự không muốn can thiệp vào chuyện nhà ông.”
“Ông biết thôn Mai chứ? Ngày xưa làng ấy còn thua xa chúng ta, vậy mà giờ đã xây nhà xưởng, mở đường. Mấy trưởng làng như tôi nhìn mà phát thèm. Ra ngoài, người ta còn mỉa mai tôi, bảo làng Ninh Gia Trang là quê hương của bà chủ Ninh, vậy mà chẳng bằng làng Mai.”
Người trong thôn cũng bị ảnh hưởng. Chỉ cần ra ngoài hái rau dại, mà nghe là người Ninh Gia Trang, dân làng khác liền xa lánh. Về đến nhà, ai nấy đều tìm trưởng thôn Ninh mà than phiền.
“Ông nói xem, tôi có khổ không chứ?”
Trưởng thôn Ninh vừa dốc bầu tâm sự, vừa nhìn Ninh Vũ Quân. Nhưng ông ta chỉ thỉnh thoảng gõ tàn thuốc xuống đất, tiếp tục hút, không đáp lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT