Từ Úy Lâm vẫn điềm tĩnh. Anh nhìn Ninh Ngưng, sau đó quay sang đáp lại dì Phạm: “Không sao đâu, cháu có thể trả lời. Hiện tại cháu chưa có đối tượng.”
Dì Phạm cười lớn: “Bác sĩ Từ, thật không giấu gì cậu, dì đúng là hơi tò mò. Cậu giỏi giang thế này, lại xuất thân từ gia đình nho học, chắc hẳn người nhà hy vọng sau này cậu sẽ tìm một cô gái môn đăng hộ đối, đúng không?”
“Dì Phạm à, bác sĩ Từ là khách, dì nên để khách ăn nhiều một chút. Sao lại cứ hỏi chuyện của người ta mãi thế? Trên bàn có bao nhiêu món, mọi người ăn nhanh đi, để nguội mất ngon!”
Ninh Ngưng lên tiếng thay cho Từ Úy Lâm, đồng thời gắp thêm thức ăn cho mọi người bằng đôi đũa dùng chung. Đến lượt Từ Úy Lâm, cô gắp cho anh một ít măng xuân. Miếng măng vừa đặt vào bát anh, đũa còn chưa kịp rút về…
Sau bữa trưa, mọi người lại ngồi trò chuyện một lúc. Khi thấy đã muộn, Từ Úy Lâm đứng dậy cáo từ.
Dì Phạm tươi cười đưa cho anh chiếc hộp cơm giữ nhiệt đã rửa sạch: “Tiểu Từ à, hôm nay thật cảm ơn cháu nhiều. Ngày mai dì phải đi làm nên không thể ăn cơm cùng mọi người được. Sau này nếu có dịp lại tụ họp nhé. Tuy cháu là bác sĩ, biết nhiều hơn dì, nhưng dì vẫn muốn nhắc cháu vài câu: làm gì cũng nên chú ý nghỉ ngơi, đừng để bản thân mệt mỏi quá!”
“Vâng, dì cứ yên tâm ạ.” Từ Úy Lâm trả lời với vẻ kiên nhẫn thường thấy. Điều này khiến Ninh Ngưng, đứng bên cạnh, không khỏi thầm cảm thán trong lòng: tính tình của anh thật sự rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT