“Đúng rồi, rửa tay rồi ăn cơm.” Dì Phạm nhìn Từ Úy Lâm, không giấu nổi sự vui mừng. So với lần gặp ở bệnh viện, hôm nay trông anh thân thiện hơn nhiều. Ít nhất lần trước ở bệnh viện bà ấy không thấy anh cười như vậy.
Từ Úy Lâm vừa đi vừa xắn tay áo. Chỉ là một hành động bình thường, nhưng lại toát lên phong thái riêng. Đôi tay trắng trẻo, thon dài của anh từ từ nhúng vào nước, làn da dần ửng đỏ, mang theo nét quyến rũ khó tả.
Ninh Ngưng chớp mắt, vội dời ánh nhìn.
“Cảm ơn.”
Giọng nói trầm ấm vang lên bên cạnh. Ninh Ngưng ngước mắt, thấy anh vừa lau tay bằng khăn, vừa nhìn cô.
Ánh nắng chiếu vào đôi mắt anh, làm chúng ánh lên sắc nâu, không còn là màu đen như mọi khi. Trông rất dịu dàng, giống như dòng suối ấm áp dưới ánh mặt trời.
Ninh Ngưng cong mắt cười: “Không có gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play