Hồ Vân vuốt lại mái tóc xoăn vừa làm, nhoẻn miệng cười đầy tự đắc: “Chị dâu đừng trêu em nữa. Úy Tinh thật sự rất giỏi, còn trẻ mà đã làm được vị trí dẫn đầu nhóm múa, lại được mời biểu diễn ở nước ngoài. Còn Úy Lâm nữa, không cần nói thêm rồi. Được bố trực tiếp chỉ dạy, y thuật cao siêu, tương lai chắc chắn rộng mở.”
Mẹ Từ mỉm cười, nhấc chén trà lên: “Toàn là trêu chị thôi. Tống Thành nhà em cũng là một đứa trẻ tốt, em chẳng chịu khen lấy một câu. Nghe nói nó đi làm ăn ở miền Nam rồi hả? Chị đã thấy từ lâu rồi, Tống Thành là đứa có chí, biết kiếm tiền. Sau này em cứ ngồi hưởng phúc đi, đứa trẻ này chắc chắn sẽ thành công lớn!”
Hồ Vân nghe vậy, vui mừng khôn xiết, mặt rạng rỡ: “Chị nói đúng! Thằng bé đúng là ngoan thật. Mới đi được một tháng đã gửi về 200 đồng, còn nhờ người mang đồ ngọt từ trong đó ra. Em nói, đồ ngọt thiếu gì mà phải kỳ công đến thế, em cũng chẳng biết nói gì với nó nữa.”
Mẹ Từ uống một ngụm trà, mỉm cười: “Sao em lại trách? Thằng bé có hiếu, biết em thích đồ ngọt, nên mới làm vậy. Đúng là đứa trẻ tốt!”
“Em cũng nghĩ vậy. À, em còn định mang chút sang đây cho chị thử, mà quên mất. Chị dâu, em nói thật, đồ ngọt ở miền Nam ngon lắm, nhỏ nhỏ mà tinh tế, vị lại rất tuyệt. Chỗ mình làm gì có! Lần sau chị nhớ nhờ Tinh hoặc Tống Thành mang về cho. Nó còn bảo cố gắng kiếm tiền để mua ô tô, lúc ấy đi đâu cũng tiện!”
“Thôi, sao lại làm phiền bọn trẻ. Chúng đi làm đã vất vả rồi.” Nói đến đồ ngọt, mẹ Từ quay sang hỏi: “Chị Trương, bánh mang ra chưa?”
Chị Trương từ bếp bưng ra hai đĩa bánh: “Mang ra rồi đây!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT