Hoàng Xán nhìn miếng bánh trứng trong tay với vẻ mặt khó tả. Nghĩ đến những lời vừa nói, cô ta cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Xưởng trưởng Chu từ phản ứng của cô ta đã nhận ra sự thay đổi trong suy nghĩ của cô ta, nhưng không hỏi thêm mà quay sang trưởng ban Lưu.
“Lão Lưu, ông làm lâu năm ở nhà máy rồi, hương vị của bánh đào này, ông có thấy quen không?”
Khi nhà máy bánh ngọt mới thành lập, quy mô còn nhỏ, bánh đào khi đó đều được làm bằng mỡ heo. Nhưng sau này, vì lượng tiêu thụ mỡ heo quá lớn, chi phí quá cao, cộng thêm bánh dễ vỡ, không tiện vận chuyển, nên mỡ heo được thay bằng dầu thực vật. Dùng dầu thực vật thì đúng là dễ đóng gói và vận chuyển hơn, nhưng hương vị đã giảm đi nhiều.
Trưởng ban Lưu đã ăn hết miếng bánh đào trong tay. Nghe vậy, ông ta thở dài một hơi, phủi tay để rũ đi những vụn bánh còn sót lại: “Bánh đào này, vừa cầm lên là tôi biết ngay được làm bằng mỡ heo. Nói thật, hương vị này, đã lâu lắm rồi tôi không được nếm lại.”
Nghe vậy, xưởng trưởng Chu cũng chỉ biết thở dài.
Hoàng Xán nhìn hai người bọn họ ăn một miếng bánh đào mà cảm thán như thế. Nhưng vì vừa rồi đã lỡ lời nên cô ta không tiện mở miệng, sợ nói thêm lại để lại ấn tượng không tốt với lãnh đạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT