Nhìn Bà chủ Ninh trước mặt, Hà Tùng Giang bỗng thấy lòng dâng lên sự kính trọng. Một người phụ nữ mà có được tinh thần như vậy, thật không dễ dàng. Trước đây, anh ta từng cảm thấy làm nghề giao sữa, phải dậy sớm, quá vất vả. Thầy anh ta từng bảo, chỉ cần một người không sợ khổ, người đó nhất định sẽ sống tốt.
Bà chủ Ninh, chắc hẳn chính là kiểu người mà thầy anh ta từng nói – chịu khổ được, làm nên chuyện lớn.
Giao sữa xong, Hà Tùng Giang mang bánh đào về trạm sữa, thấy thầy mình đang đổ sữa vào chai thủy tinh. Từ khi anh ta tiếp quản công việc giao sữa của thầy, thầy anh ta được điều qua làm việc này.
Đây vốn là công việc nhàm chán, giao sữa còn có thể đi đây đi đó, nhưng đổ sữa thì chỉ có thể ngồi, ngồi mấy tiếng liền. Nhưng thầy anh ta chẳng hề kêu ca, vẫn rất chăm chỉ. Sữa qua tay thầy đổ vào chai đều cao ngang nhau, gần như không có lãng phí. Đây chính là điều anh ta nể nhất, thầy anh ta ở bất cứ vị trí nào cũng làm rất tốt.
“Thầy, để con làm cho, thầy nghỉ chút đi.” Hà Tùng Giang làm như vô tình ném túi bánh đào lên chân thầy, rồi cầm lấy chai thủy tinh bắt đầu đổ sữa.
Lão Mã cúi nhìn thứ đồ trên chân: “Thằng nhóc này, bảo đi giao sữa mà lần nào về cũng xách cái gì đó. Tiền nhiều quá không tiêu hết hay sao? Cứ tiêu xài thế này, bao giờ mới dành đủ tiền cưới vợ đây!”
Tuy nói vậy, nhưng ông ấy vẫn đứng dậy nhường chỗ cho Hà Tùng Giang, ngồi lên ghế bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play